Khi nhắc về Hà nội, người luôn nhớ về những hàng phở, những
mùa sấu, mùa cốm, còn bây giờ, nếu phải chọn một thứ gì đó để nhớ về Hà nội mỗi
khi đi xa, tôi lại nghĩ về những người bán
hoạ rong..trên những chiếc xe đạp.
Ngày xưa, Hà nội nổi tiếng với những làng hoa Ngọc Hà, Nhật
Tân, Nghi Tàm , Quảng Bá và với những cô gái từ các làng hoa gánh hoa đi khắp
các khu phố cổ, nổi tiếng đến nỗi đi vào truyện và phim Gánh hàng hoa nổi tiếng
một thời. Bẵng đi rất lâu, những gánh hàng hoa dần mất đi..để rồi không biết từ
bao giờ, những gánh hoa rong lại trở về trên những đường phố, lần này không phải
là những cô hàng hoa quẩy những gánh hoa dọc các con phố, mà là những người đàn
ông có, đàn bà có, giản dị và đôi phần lam lũ trên những chiếc xe đạp, đằng sau
là những thúng hoa, lăn bánh tỏa đi khắp con đường trong từng khu phố ở Hà nội.
Không giống như những người bán hàng rong khác đi rao khắp các ngõ phố, những
người bạn hoa chọn một vị trí, một góc ngã tư cố định để làm nơi bán hàng.
Mỗi thành phố nơi tôi đi qua, nhiều hay ít, đều có những tiệm
hoa tươi , nhưng có lẽ chỉ có Hà nội, mới có hoa tươi được bán nhiều trên những
“cửa hàng di động” như thế, trở thành nét đặc trưng như của riêng Hà nội. Không
biết ngày xưa gánh hàng hoa của các cô gái từ các làng hoa Hà nội có những loại
hoa gì, còn bây giờ, các “gánh hàng hoa” di động ngày nay thường chỉ có một số
loại hoa nhất định tùy theo mùa, tháng 2 tháng 3 hoa bưởi thơm ngát, tháng 4
hoa loa kèn trắng tinh khiết, tháng 5-6 hoa sen hồng xen lẫn đài sen, rồi thì
hoa cúc trắng, cúc đại đóa, cúc tím thay phiên nhau tỏa sắc trên từng con phố.
Đôi khi trong cuộc sống bận rộn, khiến ta quên đi thời gian, thi thoảng đi qua những góc phố, nhìn những bông hoa trên những gánh hàng rong, dường như nhắc ta lại chợt nhớ về thời gian các mùa trong năm.
Đôi khi trong cuộc sống bận rộn, khiến ta quên đi thời gian, thi thoảng đi qua những góc phố, nhìn những bông hoa trên những gánh hàng rong, dường như nhắc ta lại chợt nhớ về thời gian các mùa trong năm.
Nhưng có lẽ ấn tượng nhất với tôi là hoa hồng, những bông
hoa có lẽ những người bán hàng mang hoa từ nhà trồng những làng hoa ven đô: Mê
linh, Tây tựu, hay mua từ sáng sớm từ chợ hoa Quảng Bá, để rồi tỏa đi khắp các
nẻo đường Hà nội. Hoa hồng ở các gánh hàng rong có đủ các màu sắc, đỏ, vàng, hồng,
rực rỡ trên những xe hỏa khắp các đường phố hầu như tất cả các mùa trong năm,
như mang cho những góc phố này nét tươi tắn hơn. Những cánh hoa ấy, khi tách ra
đơn lẻ, không có gì đặc biệt, nhưng khi
đặt cạnh nhau trong những thúng hoa tạo nên màu sắc thật rực rỡ cho những con
phố Hà nội. Và nếu ai đã từng đi qua những góc phố Nguyễn Du-Bà triệu, Giảng
võ, Trần Phú hay rất nhiều dãy phố cổ, nơi rất nhiều gánh hoa rong làm sáng bừng
lên nên cả một góc phố dài, bạn sẽ thấy như cả một vườn hoa đủ màu sắc.
Người vợ đã khuất của tôi khi còn là cô gái sống ở Sài gòn, mỗi khi ra Hà nội, đều rất thích những đóa hoa hồng nhỏ trên những hàng hoa rong và luôn mua một bó hồng mỗi khi vào Sài Gòn.
Người vợ đã khuất của tôi khi còn là cô gái sống ở Sài gòn, mỗi khi ra Hà nội, đều rất thích những đóa hoa hồng nhỏ trên những hàng hoa rong và luôn mua một bó hồng mỗi khi vào Sài Gòn.
Những bông hoa trên những xe hoa, không phải là những nhành
hoa sang trọng trong các tiệm bán hoa để làm hoa bó tặng trong các dịp lễ, cũng
không phải là những cánh hồng nhỏ xíu các bà các cô hay mua về làm hoa cúng lễ
rằm hay mùng 1, mà đó là những cành hoa hồng nhỡ nhỡ, hay những bó loa kèn bó
theo chục , những bó hoa sen, có lẽ dành riêng cho những người nội trợ mua về cắm
ở trong nhà. Người Hà nội xưa nay vẫn thích chơi hoa, cắm hoa theo mùa, và dường
như tất cả những loại hoa trên những gánh hoa rong, được trồng để hiện diện
trong những bình hoa tươi ở các gia đình, giản dị và nhẹ nhàng. Hà nội, với các
làng hoa ven đô, và những xe hoa rong, vì thế nên mới phát triển chăng?
Khi đi mua hoa ở các tiệm hoa, hay mua bất cứ thứ gì ngoài
đường phố Hà nội, tôi cũng mặc cả, chỉ có với hoa ở các hàng hoa rong, trên những
chiếc xe đạp, tôi dường như ít phải trả giá, không biết tại vì hoa không quá đắt,
hay vì nhìn những người bán hàng lam lũ luôn cho ta cảm giác thật thà, bán những
thứ của họ trồng mà tôi không nỡ mặc cả?
Tháng 4 về, nhìn những sắc trắng thanh khiết của những đóa
hoa loa kèn chậm rãi theo vòng xe lăn trên đường phố mới sáng sớm, tôi tự hỏi
bao giờ những người bán hoa lam lũ kia bớt vất vả hơn, để họ không phải đi bán
rong cả ngày trên những gánh hàng hoa, và không biết họ kiếm được bao nhiêu tiền
từ những gánh hoa rong. Nhưng cũng băn khoăn, liệu sau này đường phố Hà nội sẽ
ra sao khi cuộc sống hiện đại và khấm khá hơn, Hà nội sẽ không còn những người
bán hoa rong trên những xe hoa, không còn những vườn hoa đủ màu trên những chiếc
xe đạp.
22/04/2013,
LTA.