Tuesday, November 25, 2014

Cafe Sài gòn vs Starbuck

Đã gần một năm anh mới quay lại thành phố này, cũng như mọi lần, anh vẫn luôn thích Sài gòn, nhưng nơi đây vẫn luôn cảm thấy xa lạ khi không có em, anh chỉ muốn ra Hà nội, dù Sài gòn có nhiều bạn bè anh rất muốn gặp để hàn huyên, và nhiều thứ hấp dẫn không cưỡng được.
Buổi sáng chủ nhật, anh đã dậy sớm để ra khu trung tâm, các cửa hàng khu Vincom, Parkson đều chưa mở cửa, kể cả saigon square. Chỉ có các quán cafe là mở từ sớm. Muốn hô hào rất nhiều bạn bè ra ăn sáng cùng, nhưng vì trưa phải ra Hà nội ngay, anh cuối cùng lại chẳng gọi ai cả. Đi lang thang thế nào, anh lại lạc vào Starbuck. Starbuck mới xuất hiện ở Sài gòn và Hà nội. Trong khi ngồi một mình nhâm nhi ly fracpuchino, anh tự nhiên có ý nghĩ so sánh café ở Sài gòn với starbuck. Anh sẽ không nói về các quán cafe ở Hà nội, vì thực sự với anh , nó chỉ là chỗ ngồi để gặp bạn bè, chưa có một quán cafe nào đủ ấn tượng để cảm thấy enjoy, không hiểu vì không gian chật chội, hay cách phục vụ, hay vì điều gì khác. Được  ngồi cafe sài gòn luôn tạo cho anh cảm xúc đặc biệt, dù ngồi với bạn gái mình thích, với bạn bè hay một mình nghe nhạc cả ngày vẫn không có cảm giác chán.
Sài gòn có văn hoá café rất phổ biến. quán cafe ở  là nơi tụ họp bạn bè, hay có khi là cả gia đình mấy thế hệ, hoặc là nơi gặp gỡ bàn công việc, vì thế nó luôn mang không khí nhộn nhịp từ sáng đến khuya, chả lúc nào vắng khách. Có lẽ không đâu mà không gian cafe được chăm chút, có dấn ấn riêng như ở đây. Ở thành phố này có nhiều quán café đẹp đến nỗi, như một người bạn anh nói, nếu mỗi ngày đi một quán cafe , thì cả năm vẫn không hết vì quán cafe ở đây liên tục ra đời, mỗi quán lại có những phong cách riêng. Chỉ có Sài gòn mới có những quán café thật rộng, ngoại thất thiết kế đẹp kể cả trong những con hẻm, điều mà rất hiếm thấy ở Hà nội. Rất nhiều người thích các quán café nhỏ nhỏ, café bệt trong những quán xá kiểu như triệu việt vương, nguyễn hữu huân hay trên các phố cổ Hà nội, hay những quán phủi phủi ồn ào kiểu café Cộng, anh thì không, có lẽ anh hơi thiên vị cho Café Sài gòn.     
Cafe Starbuck, dù là Sài gòn hay hà nội, có lẽ đang hút khách, đặc biệt là giới trẻ, có thể vì mới lạ. Phải nói luôn rằng anh thích starbuck, mặc dù không thích café, anh vẫn thấy nó ngon. Không như anh Vũ Trung Nguyên chê bai Starbuck để ca ngợi G7 của anh ấy, sự thật thế nào thì đã rõ. Có thể dân amateur về café như anh không biết phân biệt, nhưng nó đã chinh phục được trên phạm vi toàn cầu, chắc chắn không thể không có gì đó đặc biệt. Mùa hè ở Bắc mỹ, được uống fracpuchino thật tuyệt, dù nó chẳng rẻ, cũng như anh thèm ly Tim Horton nóng mùa đông của Canada. Niềm yêu thích và khâm phục lại càng tăng lên khi anh được ghé tiệm  Starbuck đầu tiên nhỏ xíu và cũ kỹ ở Seatle, có từ năm 1912, để rồi họ phát triển triển được như ngày hôm nay. Nhưng cũng như mô hình franchise của Starbuck ở các nơi đã thành khuôn mẫu, quán café ở đây là take away hợp với phong cách người Mỹ, mua để mang về uống chốn công sở, trên đường phố hay chỉ ngồi nghỉ ngơi chốc lát. Không gian starrbuck có cái gì đó đơn điệu, lạnh lùng và, không thấy những cảnh bạn bè túm năm tụm ba ngồi tám chuyện cả buổi, hay thậm chí cả ngày như các quán café Sài gòn.
Anh vẫn lo sợ là thế hệ sau sẽ bị toàn cầu hóa, ngày càng thích fastfood cho một cuộc sống hiện đại ngày càng hối hả và bận rộn, vì thế nên những mô hình tiệm café kiểu starbuck sẽ càng ngày càng phát triển ở đây. Nhưng văn hóa uống café của người Sài gòn, với những tiệm café đẹp, hi vọng sẽ vẫn giữ được, để làm người ta sống chậm lại, đỡ stressed, như khi anh từng ở nước ngoài, có những lúc muốn tìm một tiệm café rông rãi với những khuôn viên tuyệt đẹp, để ngồi ngắm những giọt café phin chậm rãi rơi từng giọt, để ngồi hàn huyên bạn bè, mà  hầu như không thể có.    
Café Sài gòn, sau sẽ có những quán café truyền thống, pha lẫn những quán hiện đại, như Starbuck, em nhỉ.