Nhân
chuyện cô giáo tiếng Anh nổi tiếng ca nhạc RAP, làm tôi nhớ về thời đầu
tiên năm 97-98 đi học luyện TOEFL, lúc đó ở Hà nội rất ít người dạy.
Thầy dạy tôi rất nổi tiếng ở cả hai khía cạnh là dạy giỏi (so với thời
bấy giờ khi trình độ mình quá phọt phẹt, còn giờ thì chịu)/ chửi học
sinh như hát hay, các loại bò, chó ,lợn được nhắc đến đủ cả. Đại
đa số học trò không chịu được nhiệt nên bỏ, còn một số bạn chịu được
nhiệt thì có khi cũng phải cám ơn thầy vì có khi thầy chửi mà tôi tuy
dốt cũng phải học. Tuy nhiên có một bạn do trẻ con cấp 3 chưa đủ bản
lĩnh, bị thầy chửi khóc lóc về kể với mẹ, nhà bạn í ở phố Huế, đoạn phố
Thịnh Yên Yên bái gì đó, mẹ bạn ấy nghe xong sai ngay hai đệ tử đến gọi
thầy ra vuốt cho thầy vài phát vào má. Còn một đại ca cũng lớp với tôi,
sau này nghe đâu làm chức thầy cũng to to trong trường ĐHBK hà nội, thì
nghe thầy chửi ngu không bằng mấy con ở trên trong khi bác ấy đã là tiến
sỹ (Nga xịn), cầm luôn cái ghế tí phang lại thầy, nói là ông chỉ là
thạc sỹ , hơn gì tôi, may các bạn cùng lớp can kịp. Sau câu chuyện này
thì tôi nghĩ là hay là nguời giỏi đều có tí cá tính lập dị, hay là (tự
cho mình) giỏi nên cố tạo cho mình cái quyền được lập dị. Cũng như đi ăn
ở rất nhiều quán ăn gọi là có tiếng HN, cháo bị chửi suốt ngày, phở thì
phải bưng bát xếp hàng, làm bạn mình dân trong Nam ra không chịu được.
Trong khi dân HN thì hí hửng coi như đó là nét văn hóa, có khi phải có
tí chửi mới nổi tiếng, càng chửi càng đông, lạ thế.
Âu
cũng là do số lượng dịch vụ, đồ cung chất lượng ít nên người bán có
quyền còn người mua thì cắn răng , còn khi hàng tốt dồi dào thì người
mua có quyền chọn lựa mua chỗ nào hàng hóa chất lượng vừa tốt và thái độ
phục vụ tôn trọng khách hàng và coi khách hàng là thượng đế. Tôi thì
trước đây cố mà chịu để vào ăn những quán cháo chửi, phở xếp hàng, còn
giờ đây khi chất lượng các nơi nó “xêm xêm”, chưa kể các hàng quán còn
sập xệ, mất vệ sinh ngay bên cạnh cống rãnh vỉa hè thì mình cứ chọn nơi
nào sach sẽ tuy có thể không ngon bằng chỉ gần bằng nhưng được phục vụ
sướng là mình vào. Cũng như ông thầy cũ của mình, giờ chắc sẽ không thể
có nhiều học sinh như thời xưa khi có rất nhiều người giỏi bằng, hơn ông
ấy mà dạy thái độ lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Chắc chắn cái văn hóa
bán hàng khệnh khạng, chửi bới của một số người bán ở ngoài Bắc sẽ bị
các bạn trong Nam mang thái độ phục vụ khách hàng thượng đế ra oánh bật.
Đã bắt đầu có một số quán café, sinh tố do các bạn người Nam ra và
training nhân viên Bắc về cung cách phục vụ khách hàng cho tử tế. Nhưng
dân Bắc vẫn thích cháo chửi phở xếp hàng coi đó là nét riêng của xứ Bắc
để vẫn ùn ùn kéo đến ăn thì tôi chịu, biết đâu chỉ có mỗi tôi thấy khó
chịu, còn đa số bà con coi thế mới là ngon thì tôi cũng chả dám có ý
kiến