tag:blogger.com,1999:blog-82242113766039895792024-02-19T08:55:06.468-08:00TONY'S BLOGThis is space where I share my thought, my own writing for all interested. Let me know what you think and feel free to comment.Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.comBlogger53125tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-44038210905612790162020-11-01T20:15:00.002-08:002020-11-01T20:17:08.511-08:00Nắng Thu<p> </p><p class="MsoNormal">Mùa thu, hiển nhiên có nhiều thứ thật đặc biệt, nhiều người
bảo là mùa đẹp nhất trong năm. Không biết có phải là vì bị ảnh hưởng của mùa
thu vàng lá đỏ của xứ lạnh, hay là cái khí hậu mát mẻ dễ chịu, không gian tĩnh
lặng khiến tâm hồn người ta bay bổng lãng mạn mà người ta nói vậy. Nhưng tôi thấy
có lẽ cái đặc biệt nhất của mùa thu , dù ở châu Á, Âu hay Bắc MỸ, nhưng nơi tôi
đã từng có mặt, có lẽ là nắng. <o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal">“Miệng em cười như mùa thu tỏa nắng”<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal">Cái ông nhà thơ nào đó đã tán gái so sánh nụ cười tuyệt đẹp
của cô gái với nắng thu, mà sao không so sánh với mùa khác, nắng xuân chẳng hạn,
chắc có lý do. <o:p></o:p></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhN3_dbV1FLPQrNCl8-HBqrdy6rxYYDXq6dKd4wGmTbaS_nuagAmdDXMepdiAs2ZXJLN2iKB7EZn2tf6TzyFUyDO8-vl9RjUlbJ8SQaaltyBQjCwVNtyQElxxscrrFQg4n0WtieOiFIlOY/s2048/DSC_7999.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1367" data-original-width="2048" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhN3_dbV1FLPQrNCl8-HBqrdy6rxYYDXq6dKd4wGmTbaS_nuagAmdDXMepdiAs2ZXJLN2iKB7EZn2tf6TzyFUyDO8-vl9RjUlbJ8SQaaltyBQjCwVNtyQElxxscrrFQg4n0WtieOiFIlOY/s320/DSC_7999.jpg" width="320" /></a></div><br /><p class="MsoNormal"><br /></p>
<p class="MsoNormal">Tất nhiên là không ai thích nắng hè, chí có dân xứ lạnh
quanh năm như Canada mới thèm nằng hè đi ra hoạt động ngoài trời, chứ cái nắng
gay gắt của mùa hè thì người ta chịu không nổi chỉ muốn nằm trong phòng điều
hòa máy lạnh hay đi tắm biển, mà cũng không tắm được cả ngày, chỉ có sáng sớm
và chiều khi nắng gay gắt đã dịu.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal">Tôi không ấn tượng gì với nắng mùa đông ở Hà nội, có lẽ vì
mùa đông rất ít nắng, trời luôn xầm xì, nên cũng không có gì để nói, còn khi
sang tới Canada, nắng mùa đông, chói chang, hôm nào trời có nắng trong mùa đông
là những ngày rất lạnh, trời càng trong xanh cao vời vợi không một gợn mây là
hôm đó coi chừng, nhiệt độ thường dưới -20<strong><span face=""Arial",sans-serif" style="background: white; color: #333333;">°</span></strong>C. <o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal">Dễ chịu hơn là nắng xuân, khi lá đâm chồi, hoa nở rực rỡ.
nhưng không có nắng thì mùa xuân cũng vẫn cứ nảy lộc, hoa vẫn cứ khoe sắc, nắng
chỉ đóng vi trò phụ tôn lên vẻ đẹp của cây cỏ hoa lá, của sức sống mùa xuân. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span><o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal">Chỉ có nắng thu là làm nên vẻ đẹp của mùa thu. Nắng vàng như
mật ong, trải nhẹ như tơ xuống không gian vốn đã khá dịu dàng của mùa thu. Nắng
thu không gắt, rực rỡ mà không nóng, hơi có chút hanh khô, làm trời thu trong vắt,
lại càng làm nên cái không gian yên tĩnh gần như tuyệt đối. Ánh nắng phủ lên
làm sáng bừng lên những tán lá đổi màu, làm nên cái màu sắc rực rỡ của những rừng
lá vàng lá đỏ, hay kể cả những tán lá xanh thì cũng lung linh hơn dưới nắng
thu. Nắng thu xuyên lấp lánh những sắc màu của lá, tạo không khí vui tươi nhảy
nhót trong cái không khí rất dễ tạo cảm xúc của mùa thu. <o:p></o:p></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2B9N1-BqDC9bw4_HWuQ7nX0svHgqIwB7LcZg8cxwRBaXKTWUvUAAx-wkEn4Cs1wpQLdV-HKfFEleaA2UTI_aLT3rpxQ7X6T8ix05llTGgK-8PQGEKFt5aEVxd7IDG-9fDFXV2eyIN2u8/s2048/DSC_9367.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1362" data-original-width="2048" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2B9N1-BqDC9bw4_HWuQ7nX0svHgqIwB7LcZg8cxwRBaXKTWUvUAAx-wkEn4Cs1wpQLdV-HKfFEleaA2UTI_aLT3rpxQ7X6T8ix05llTGgK-8PQGEKFt5aEVxd7IDG-9fDFXV2eyIN2u8/s320/DSC_9367.jpg" width="320" /></a></div><br /><p class="MsoNormal"><br /></p>
<p class="MsoNormal">Mùa thu những ngày không nắng, những tán lá đủ màu cứ tối sầm
lại, xỉn xỉn, trời thu không có nắng khiến tâm trạng người ta dễ buồn da diết,
nhất là khi trời trở lạnh, lá rụng, cây xác xơ, thì dễ làm người ta “tôi buồn
không hiểu vì sao tôi buồn”. Dưới ánh nắng, thì kể cả đi dưới những rừng cây xác
xơ rụng lá, người ta vẫn có cảm giác vui thích. <o:p></o:p></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJLY0EpNmnfk1RJmI9Cu9Dkv9QsnQlm62GjekEdPAle4DkeqgB_0P8Bx0m6ssLcfIudj1-uUBLFPwtYLstddSEGnc1qM9C6HRBGIGqWZqMpS-DUA__wVOgzFNljQmL4plJlgrrzD_bnHw/s2048/12184156_10153168580799109_260105979003830323_o.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1367" data-original-width="2048" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJLY0EpNmnfk1RJmI9Cu9Dkv9QsnQlm62GjekEdPAle4DkeqgB_0P8Bx0m6ssLcfIudj1-uUBLFPwtYLstddSEGnc1qM9C6HRBGIGqWZqMpS-DUA__wVOgzFNljQmL4plJlgrrzD_bnHw/s320/12184156_10153168580799109_260105979003830323_o.jpg" width="320" /></a></div><br /><p class="MsoNormal"><br /></p>
<p class="MsoNormal">Mùa thu tỏa nắng, hay nắng làm tỏa sáng vẻ đẹp mùa thu, hả
những nụ cười lấp lánh ánh nắng mùa thu?<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal"><i>Mississauga Nov 1, 2020. </i><o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><o:p></o:p></p>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-17616658074835454372018-12-04T05:57:00.000-08:002018-12-04T07:06:06.315-08:00Thiền Tứ Niệm Xứ.<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Mở Đầu,</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">"Tu là cõi phúc, Tình là giây
oan", "Ðời là bể khổ, Tu là giải thoát". Nhưng tu là tu cái gì?
Tu làm sao? Tu có phải ăn hiền ở lành, ăn chay niệm Phật không? Hay phải vào chùa
cạo tóc xuất gia là tu chăng? </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ở đây xin miễn nói về triết lý đạo
Phật vì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Kinh sách nói về triết lý đạo Phật đã
có </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">rất nhiều, nhưng quy tụ cũng không
ngoài Tứ Diệu Ðế. Quý vị có thể tìm sách nghiên cứu, hoặc là đến chùa thăm hỏi quý
Thầy, quý Cô chỉ cho. V</span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">ề Tứ Diệu Ðế, trong các kinh sách </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thường nói như vầy: Khổ đế là quả
luân </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hồi. Tập đế là nhân luân hồi. Diệt đế
là </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">quả Niết Bàn. Ðạo đế là nhân Niết Bàn. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Chắc chắn Tứ Diệu Ðế là chân lý cao </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thượng, nhưng theo tôi nghĩ thì Ðạo
đế </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">quan trọng hơn cả. Vì chỉ có Ðạo đế
mới </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">làm đạo Phật khác hẳn các đạo khác.
Vì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sao? Vì các đạo khác cũng biết đời
là khổ, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">biết tu hành để cầu sự sung sướng,
nhưng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">con đường đi của họ không thể đưa tới
sự </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giải thoát rốt ráo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Khổ thì chúng ta đã khổ rồi, nguyên
nhân </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">của khổ thì chúng ta đã tạo rồi, Niết
Bàn </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thì chưa đạt tới, chỉ có con đường đưa
đến </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Niết Bàn mà chúng ta cần và đang tiến </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">bước là hiện tại. Chỉ có giờ phút
hiện tại </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">là chúng ta có thể sung sướng hay
khổ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đau, là tốt hay xấu mà thôi. Ngày hôm
qua </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">anh B có thể đã giết bao mạng người, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhưng ngày hôm nay đây anh đang cứu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sống tôi. Nói như thế, độc giả có
thấy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">được tầm quan trọng của giờ phút hiện
tại </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Nếu thấy được chỉ có trong giờ phút
hiện </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tại mà ta có thể là một người hiền
hay ác, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sung sướng hay đau khổ, giác ngộ
hay vô </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">minh, thì các bạn sẽ cảm thấy hứng
thú </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hành theo pháp Thiền này. Tu Thiền
vì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sao ít có người hành? Vì đa số chỉ
thấy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">ngày hôm qua và ngày mai thôi, họ ít
thấy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hiện tại. Những người tu theo Tịnh Ðộ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">cũng vậy, họ không chịu thấy hiện tại,
họ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chỉ muốn thấy ngày sau (khi chết) được
ở </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Cực Lạc. Bây giờ chỉ lo đếm tiền, đến
tối </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">mới đi niệm Phật vài chuỗi gọi là lấy
công </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">với Ðức Phật Di Ðà. Người tu theo
pháp </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">môn tụng Kinh thì chỉ ưa tụng những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Kinh Ðại Thừa nổi tiếng như Pháp
Hoa, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Niết Bàn, Hoa Nghiêm, Kim Cang... Mỗi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">khi đến chùa, có ai hỏi độ này tu hành
ra </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sao, thì trả lời: "Ðộ này tôi
tụng được 7 bộ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Pháp Hoa, 4 bộ Niết Bàn..." rồi
lấy đó làm </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hãnh diện cho là mình tu nhiều. Kỳ
thực </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tham, sân, si ngã mạn của mình
không </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giảm, mà có điều lại tăng thêm. Ðến
chùa </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thì chỉ hay ăn nói khoe khoang,
khen </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thầy này, chỉ trích Thầy kia, thế này
thế </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nọ... Ðây không phải chỉ trích ai cả
mà để </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nói lên tình trạng tâm lý của đa số
những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">người tu theo pháp môn tụng Kinh, niệm </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Phật.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Còn Thiền thì sao? Tình trạng tâm lý
của </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">những người tu Thiền có hơn gì người
tu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Tịnh Ðộ không? Người tu ngày nay chỉ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chuyên nghiên cứu Thiền, rõ biết lịch
sử </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">của chư Thiền Ðức thuở xưa. Mỗi khi
nói </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đến Thiền, thường đem ra kể cho Phật
tử </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nghe để rồi gieo cho họ ý nghĩ là
Thiền </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">dành cho những hàng thượng căn thượng</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trí, còn thời nay mạt pháp, chúng
ta là hạ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">căn độn trí chỉ nên niệm Phật cho
chắc ăn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Những hành động, cũng như thành tích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">của các Thiền Sư chứng ngộ đều có tính </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">cách lạ kỳ, phá chấp, nên nhiều người
học </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thiền thời nay đều hay bắt chước để
rồi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tưởng mình cũng phá chấp, phá ngã, đó </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thật là một điều tai hại và lầm lẫn.
Là bậc </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thầy, nên chỉ dẫn cho Phật tử phương </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">pháp hành Thiền, chứ đừng nên kể chuyện </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thiền. Dĩ nhiên khi nói về phương
pháp </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hành Thiền thì thấy khô khan và dễ
làm </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chán nản cho người nghe, còn nếu kể </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chuyện Thiền thì hấp dẫn và vui hơn.
Ðó </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có khác chi một đàng chỉ dẫn cách
thức </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">làm bánh, và đàng khác là tả sự
ngon ngọt </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">của một cái bánh đã thành hình. Một
đàng l</span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">à nhân, một đàng là quả. Người trí
học </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tạo nhân vì biết quả sẽ do đó tự thành, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">người thường chỉ lo biết quả bỏ quên </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhân. Ðức Phật xưa kia không nói
nhiều </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">về cảnh giới của Niết Bàn, ngược lại, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ngài đã giảng dạy suốt 45 năm về những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phương pháp đưa đến giải thoát mà
ngày </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nay chúng ta quen gọi là Ðạo Phật.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ðiều sai lầm của một số người
"tu Thiền" </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">(hay là học Thiền) thời nay là chỉ
thích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đem Kinh sách Thiền ra bàn luận và
giảng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giải xuyên qua sự hiểu biết của mình. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thay vì nói nhiều về Thiền, một vị
Thầy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có thể bảo Thiền sinh nhẹ nhàng ngồi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">xuống, bắt chéo chân theo tư thế bán
già </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hoặc kiết già rồi theo dõi hơi thở.
Thay vì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">ăn uống vội vã hấp tấp cho xong để
còn lo </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đi làm việc khác, một vị Sư có thể
lặng lẽ, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chậm chạp nâng tách trà lên uống
thong </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thả, đó là dạy Thiền một cách trực
tiếp, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không cần dùng ngôn ngữ danh từ.
Thay </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">vì bắt một chú tiểu học thuộc làu bộ
Tỳ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ni, Oai Nghi rồi bắt chú trả bài có
lệ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trước khi cho thọ giới, vị Thầy đó
có thể </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">kiểm soát trực tiếp hoặc cho đệ tử
biết giữ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chánh niệm, làm việc thong thả, chậm
rãi, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">theo dõi từng cử động của thân thể
v.v...</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Các nước tu theo Ðại Thừa thường không </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có địa thế và hoàn cảnh thuận lợi
cho việc </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tu hành nội tâm, chư Tăng phải thường </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tiếp xúc việc xã hội, quốc gia nhiều,
ở </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trong tình thế dễ làm mất chánh niệm. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Nhất là ngày nay, quý Thầy lo tạo
chùa to, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tượng lớn muốn "hoằng dương chánh </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">pháp", báo Phật ân đức, hành Bồ
Tát đạo, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thế nên nhiều đầu công mối nợ, Tăng
Ni </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trong chùa phải chấp tác nhiều hơn,
và </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">các công việc chùa chẳng khác những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">việc ngoài đời là bao. Khi các đệ tử
ở vào </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tình thế, hoàn cảnh dễ mất chánh niệm,
dễ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phiền não, lúc đó các bậc Thầy mới
sáng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chế ra những phương thức mới mẻ hầu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giúp cho đệ tử trở về chánh niệm,
thúc </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">liễm thân tâm.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Kinh sách Ðại Thừa của chúng ta rất </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phong phú, nhưng ngày nay người tu
theo </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ðại Thừa phần đông chỉ còn là những
học </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giả. Với danh nghĩa hành Bồ Tát đạo,
tùy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thuận chúng sanh để độ họ, chúng ta
đã </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">biến đổi nhiều, và đã đi quá xa mục
đích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chính của đạo Phật là tìm cầu giác
ngộ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">giải thoát.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Có người bảo Ðại Thừa là sửa đổi giáo </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">pháp làm sao cho hợp thời cơ để độ
càng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhiều chúng sanh càng tốt. Nhưng ta
hãy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhìn lại xem, hãy so sánh Phật tử Ðại </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thừa (Việt Nam, Tàu, Nhật, Ðại Hàn)
và </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Phật tử Tiểu Thừa (Thái Lan, Tích
Lan, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Miến Ðiện...) xem ai thuần thành hơn,
ai </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sùng đạo và đông hơn? Phật tử Ðại
Thừa, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhất là Việt Nam, thường hay xem thường </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">và chỉ trích chư Tăng. Chắc hẳn có
những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Phật tử không hiểu đạo, ăn không nói
có, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhưng cũng có một số người xuất gia
tu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hành chân chánh. Tuy nhiên chúng ta </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không nên "vơ đũa cả nắm".
Chuyện gì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">xẩy ra cũng có nhân duyên của nó,
không </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có ai đúng và không có ai lỗi cả, nếu
đúng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thì đúng hết, nếu lỗi thì lỗi cả. Ở
đây ta </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chỉ nên nhận định một cách khách
quan </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tình trạng Phật giáo Việt Nam mà thôi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Học rộng, giao dịch nhiều, tụng
Kinh, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thuyết pháp, đó là "nghề"
của chư Tăng. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Còn sống lặng lẽ, xa lìa ngũ dục,
trở về </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nội tâm thì sao? Quý Thầy ít cho Phật
tử </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thấy cái gương đó! Vẫn biết phải
"y pháp </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">bất y nhân", nhưng ngày nay là
đời mạt </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">pháp, căn cơ chúng sanh yếu kém, họ
đâu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có thể y theo câu đó một cách dễ dàng.
Và </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đến lúc nào đó, người thuyết pháp
phải </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">ngưng thuyết pháp và bắt đầu
"thực hành" </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">để làm gương cho họ thấy rõ hơn, để
lòng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tin của họ vững chắc hơn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Nhìn lại các quốc gia theo Phật giáo </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Nguyên thủy, mang tiếng chỉ lo tự độ,
ích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">kỷ, nhưng tại sao Phật giáo ở những
nơi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đó lại là quốc giáo? Tại sao chư Tăng
ở </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đó không cần ứng phú, làm đám, cầu
an, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">cầu siêu, độ sanh, mà Phật tử vẫn
theo, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">vẫn kính nể? Vì mỗi người biết và
lo làm </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">bổn phận của mình. Các Sư chỉ lo tu
hành, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">còn Phật tử thì chỉ biết mình có bổn
phận </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hộ trì cúng dường chư Tăng để các vị
ấy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">sớm thành đạo quả, và không đòi hỏi
gì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">khác hơn là Thầy tu chỉ lo tu thôi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Còn Phật giáo Việt Nam thì sao? Quý </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thầy (chịu ảnh hưởng Tàu) chế đặt
ra </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhiều nghi thức cúng kiến, các lễ lược, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">văn nghệ để "tùy thuận chúng
sanh" để rồi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">cuối cùng bị kẹt trong ấy, bị biến
thành </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhân viên của những nghi thức lễ lược
ấy. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Phật tử chỉ đến chùa khi trong gia đình
có </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">người chết hay bị bệnh để cầu siêu,
cầu </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">an, hoặc khi có đám chay, đám tiệc,
lúc </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">xong thì lấy tiền ra cúng dường quý
Thầy </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hay nói đúng hơn là trả công cho quý </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thầy, không còn biết cúng dường hay
bố </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thí một cách trong sạch, bất vụ lợi.
Nhất </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">là hầu hết các chùa Việt Nam hải
ngoại </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đều theo Tịnh Ðộ, lấy tụng Kinh ứng
phú </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">làm đầu, khiến Phật tử trở nên xem
các vị </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Sư như những "thợ tụng".
Thầy nào tụng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không hay, giọng không tốt thì không
đến </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chùa đó nữa. Rồi thì quý Thầy sống
trong </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">vòng lẩn quẩn, không làm thợ tụng
thì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không được, vì sẽ không còn được
coi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">như là một ông thầy nữa. Vị nào ý
thức </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">điều đó mà muốn thoát ra cũng khó,
vì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nếu thoát ra lại sợ sẽ không có Phật
tử </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">cúng dường, nên đành nhắm mắt, xuôi
tay </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trôi theo thế tình. Trong một gia đình,
ai </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">có đông con là tự biết mình có nhiều
oan </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">gia ràng buộc, trong chùa cũng vậy,
vị </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thầy nào có nhiều Phật tử ưa chuộng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">mình thì cũng có nhiều sự ràng buộc, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhưng đa số quý Thầy lại lấy đó làm
hãnh </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">diện, tưởng là mình khéo hướng dẫn
Phật </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tử, mà thật ra đã vô tình làm nô lệ
cho </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Phật tử. </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Chùa to, nổi tiếng, đông Phật tử là
những </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">điều mà đa số người xuất gia ngày
nay </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đều lấy đó làm mục đích đánh dấu sự </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thành công của mình trên đường đạo. Là </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ðại Thừa, theo Bồ Tát đạo, ta được
quyền </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">mở mang, dùng mọi phương tiện phát </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">triển đạo, nhưng xin đừng quên và đi
quá </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">xa nguồn gốc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thiền trong Phật giáo Việt Nam bị lãng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">quên, không những bị lãng quên mà có </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">khi không có chỗ đứng nữa. Số Phật
tử lui </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tới chùa thường là những người già
lớn </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">tuổi, trong đó đa số lại là phụ nữ,
tính tình </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hay cầu cạnh, nương tựa, nên rất thích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">hợp với lối tu cầu tha lực (Tịnh Ðộ).
Thể </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">theo nhu cầu đó, các chùa đã được dựng </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">lập khá nhiều, nhưng đều lấy cúng
kiến </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">làm Phật sự chính.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Những người thanh niên tuổi trẻ, ưa </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chuộng đạo Phật lại thường không
hay </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đến chùa, không khí ở chùa không hợp </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">với họ. Họ là những người thích tự
lực, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không thích nương tựa mãi nơi cha mẹ, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">muốn tạo dựng hạnh phúc với chính
hai </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">bàn tay của họ. Ðến với đạo Phật, họ
chỉ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thích tu Thiền, nói Thiền. Nhưng tu
Thiền </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">là tu làm sao? Tôi thấy có nhiều người
chỉ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">"quy y sách Thiền" chứ không
quy y Tam </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Vì không thích </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">lạy Phật, không biết Phật pháp căn
bản, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">không biết kính trọng các nhà Sư. Có
việc </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phải đến chùa thì nghênh ngang, tự
tại tựa </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">như "Tổ Ðạt Ma", họ bảo
Thiền là phá </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">chấp, "gặp Phật giết Phật, gặp
Ma giết </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ma". Họ có biết đâu là đang
gây cái nhân </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đọa địa ngục. Tuy vậy ta cũng không
nên </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trách cứ mà ngược lại nên cảm thương
họ </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thì đúng hơn.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Như vậy nếu có người muốn tu Thiền
thì </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phải làm sao? Phải tu theo Thiền nào? </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Sách viết về Thiền tông tương đối có
khá </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">nhiều, nhưng đa số viết về Thiền học,
về </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">văn chương ngôn ngữ Thiền, về triết
lý </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Thiền, về Thiền Trung Hoa... Ở đây
tôi </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">muốn giới thiệu, hay đúng hơn là nhắc
lại </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">một phương pháp hành Thiền do chính </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">Ðức Phật Thích Ca đã dạy cho các đệ
tử, </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">đó là pháp Tứ Niệm Xứ. Pháp hành
Thiền </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">này, trong Phật giáo Ðại Thừa hầu
như ít </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">ai nhắc tới, mặc dầu các sách Phật
học </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">phổ thông có nói sơ qua trong 37 phẩm </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">trợ đạo, nhưng nói một cách quá ngắn
gọn </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">về phần lý thuyết và thiếu sót về cách </span><span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">thức tu tập.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; mso-layout-grid-align: none; text-autospace: none;">
<span style="font-family: "helvetica neue" , "arial" , "helvetica" , sans-serif; font-size: x-small;">(Trích từ cuốn Thiền tứ Niệm Xứ, Hòa Thượng Thích Trí Siêu).</span></div>
<br />Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-54395075601552963102018-10-26T17:58:00.000-07:002018-10-26T18:12:48.507-07:00Ý nghĩa của Hạnh Phúc<div class="MsoNormal">
<div style="text-align: center;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;">Diễn văn của </i></b><b style="text-align: center;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="line-height: 18.4px;">S.N. Goenka</span></i></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"> tại Hội Nghị Kinh Tế Thế Giới tại
Davos, Thụy sĩ, 31/1/2000</i></b></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<div style="text-align: center;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">( Fr. Chronicle of Dhamma)<o:p></o:p></span></i></b></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">(Bản dịch của nhóm thiền sinh hỗ trợ Vipassana, không copy dưới mọi hình thức).</span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Mọi người tham dự diễn
đàn này nằm trong một nhóm người độc đáo trên địa cầu. Họ thường là những người
giầu có nhất, quyền lực nhất, thành công nhất trên thế giới. Ngay như việc được
mời tham dự Diễn Đàn Kinh Tế là sự công nhận địa vị nổi tiếng của họ so với người
khác. Khi người nào có tất cả tiền bạc, quyền lực và địa vị mà họ mong ước, họ có
nhất thiết được hạnh phúc hay không? Tất cả những sự thành đạt và mãn nguyện
này có mang lại mọi thứ không? Hay là có những mức độ hạnh phúc lớn hơn mà ta
có thể đạt được?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Hạnh phúc là một trạng
thái phù du. Nó qua đi rất nhanh; giây phút này có, giây phút kế tiếp đã biến mất.
Một ngày khi tất cả đều xuông xẻ trong công việc, trương mục ngân hàng, trong
gia đình, ngày đó có hạnh phúc. Nhưng điều gì xảy ra khi gặp phải những điều
không vừa ý? Khi những việc ngoài tầm kiểm soát xảy ra khiến cho hạnh phúc và
hài hòa của quí vị bị ảnh hưởng?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Mọi người trên thế giới,
bất kể quyền lực và địa vị, đều sẽ gặp những thời kỳ mà tình huống xảy ra ngoài
sự kiểm soát và không theo ý mình. Nó có thể là sự phát hiện mình mắc phải chứng
bệnh ngặt nghèo; có thể là ly dị hay phát giác người phối ngẫu ngoại tình. Đối
với những người quá quen với thành công trong cuộc đời, nó có thể chỉ là sự thất
bại nào đó: một quyết định làm ăn sai lầm, công ty của quí vị bị phá sản và quí
vị bị mất việc, thất bại trong một cuộc bầu cử, người nào đó được đề cử vào chức
vụ mà quí vị ao ước, hay con em của quí vị bỏ nhà ra đi hay chống đối lại những
giá trị mà quí vị cho là quí giá. Dù cho quí vị giầu có, tiếng tăm, quyền lực đến
đâu đi nữa, những sự kiện trái ý và thất bại như thế thường gây ra rất nhiều
đau khổ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Kế đến là câu hỏi: làm
sao để đối phó với những thời kỳ bất hạnh này khiến cho cuộc sống lý tưởng bị
xáo trộn? Những thời kỳ như thế chắc chắn xảy ra ngay cả đối với cuộc đời tốt đẹp
nhất. Quí vị có hành xử một cách từ tốn và bình tâm hay là quí vị phản ứng bằng
sự ghét bỏ đối với nỗi khổ mà quí vị đang chịu đựng? Quí vị có thèm khát hạnh
phúc trở lại hay không? Hơn nữa, khi quí vị đã ghiền hạnh phúc và quen với mọi
việc đều luôn luôn xảy ra theo ý mình và khi gặp chuyện bất như ý thì sự khổ sở
trở thành lớn hơn nhiều. Thật ra nó trở nên không chịu đựng nổi. Nó thường khiến
ta tìm đến rượu để đối phó với tình trạng thất vọng và chán nản, và uống thuốc
ngủ để được nghỉ ngơi cần thiết để tiếp tục. Trong khi đó ta nói với mọi người
là ta rất hạnh phúc bởi vì ta có tiền tài, quyền lực và địa vị<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Tôi xuất thân từ một gia
đình kinh doanh và là một doanh nhân và tài phiệt vào lúc còn rất trẻ. Tôi xây
dựng nhà máy đường, nhà máy dệt, xưởng làm mền, thành lập công ty xuất nhập cảng
có văn phòng trên khắp thế giới. Trong tiến trình kinh doanh tôi kiếm được rất
nhiều tiền. Tuy nhiên tôi cũng nhớ rõ ràng tôi đã phản ứng như thế nào đối với
những sự kiện trong việc kinh doanh và đời tư của tôi trong những năm đó. Hằng
đêm, nếu tôi thất bại trong một thương vụ trong ngày, tôi nằm thao thức hằng giờ
và cố tìm ra những gì sai trái để lần tới tôi phải làm gì. Ngay cả khi ngày đó
tôi thành công lớn, tôi nằm thức để tận hưởng thành quả của mình. Trong khi tôi
thành công, tôi không hề có hạnh phúc hay an lạc trong tâm. Tôi nhận thấy rằng
an lạc rất gần gũi với hạnh phúc và tôi thường không có cả hai mặc dù tôi giầu
có và có địa vị trong cộng đồng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Tôi nhớ một bài thơ đắc ý
của tôi liên quan đến vấn đề này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thật dễ để vui;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Khi cuộc đời êm s</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">u</span><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">ôi như một khúc hoan ca.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Nhưng một người có bản
lãnh,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Là người có thể mỉm cười,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Khi mọi việc đều sai qu</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">ấy</span><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Làm sao để mỗi người
trong chúng ta đương đầu với những thời kỳ mà mọi việc đều sai qu</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">ấy</span><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> là một phần chính trong
‘ý nghĩa của hạnh phúc’, bất kể đến tiền tài, quyền lực, và tiếng tăm của chúng
ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Nhu cầu căn bản của con
người là ai cũng muốn sống một cuộc đời hạnh phúc. Để được như thế, ta phải cảm
thấy hạnh phúc thật sự. Cái gọi là hạnh phúc mà ta cảm thấy khi có tiền tài,
quyền lực và thú vui giải trí không phải là hạnh phúc thật sự. Nó rất mong
manh, không bền vững và dễ mất. Để có hạnh phúc thật sự, hạnh phúc ổn định và bền
vững, ta phải làm một cuộc hành trình sâu vào trong tâm và loại trừ mọi bất hạnh
tồn trữ trong tầng lớp sâu hơn của tâm. Khi nào đau khổ tại đáy sâu của tâm vẫn
tồn tại, mọi cố gắng để cảm thấy hạnh phúc ở bề mặt của tâm đều vô dụng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bất hạnh chất chứa ở đáy
sâu của tâm tiếp tục sinh sôi nảy nở khi nào ta tiếp tục tạo ra những bất tịnh
như tức giận, thù oán, ác ý, và ganh ghét. Luật tự nhiên là, ngay khi ta tạo ra
bất tịnh thì bất hạnh lập tức nảy sinh. Không thể nào cảm thấy hạnh phúc và an
lạc khi ta tạo ra bất tịnh trong tâm. Hạnh phúc và bất tịnh không thể đi đôi với
nhau giống như ánh sáng và bóng tối không thể ở chung. Vào thời xa xưa trong nước
tôi, một nhà khoa học siêu việt và vĩ đại đã khám phá ra một phương pháp có hệ
thống và khoa học để ta có thăm dò sự thật về hiện tượng tâm-thân ở mức độ trải
nghiệm. Phương pháp này được gọi là Vipassana, có nghĩa là quan sát sự thật một
cách khách quan, đúng như thật,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Phương pháp giúp ta phát
triển khả năng cảm thấy và hiểu được sự tương quan giữa tâm và thân bên trong cấu
trúc thể xác của chính mình. Phương pháp Vipassana gồm có luật tự nhiên là bất
cứ khi nào bất tịnh nảy sinh trong tâm, cùng một lúc, hai việc bắt đầu xảy ra tại
tầng lớp thể xác. Một là hơi thở mất nhịp độ bình thường. Ta bắt đầu thở mạnh hơn
khi nào ô nhiễm nảy sinh trong tâm. Đây là sự thật thô thiển và hiển nhiên mà
ai cũng có thể cảm thấy. Cùng một lúc, ở tầng lớp vi tế hơn, một phản ứng sinh
hóa khởi sự trong người: ta cảm thấy cảm giác trong thân. Mọi ô nhiễm tạo ra
không cảm giác này thì cảm giác khác tại phần nào đó trong cơ thể. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Đây là một giải pháp thực
dụng. Một người bình thường không thể quan sát những bất tịnh trừu tượng trong
tâm: sợ hãi, tức giận, đam mê trừu tượng. Nhưng với sự chỉ dẫn và thực tập đúng
đắn thì rất dễ quan sát hơi thở và cảm giác, cả hai vốn liên quan trực tiếp đến
những bất tịnh tinh thần.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Hơi thở và cảm giác sẽ
giúp ích theo hai cách. Thứ nhất, ngay khi bất tịnh nảy sinh trong tâm, hơi thở
mất nhịp độ bình thường. Nó sẽ cảnh báo: ‘ Hãy xem, cái gì đó đã sai trái!’
Tương tự như thế, cảm giác bảo tôi: ‘ Cái gì đó đã sai.’ Tôi phải chấp nhận điều
này. Rồi sau khi đã được cảnh báo, tôi bắt đầu quan sát hơi thở, cảm giác, và
tôi thấy rằng sự bất tịnh sẽ sớm mất đi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Hiện tượng tâm thân này
giống như hai mặt của một đồng xu. Trên một mặt là ý nghĩ hay cảm xúc nảy sinh
trong tâm. Trên mặt kia là hơi thở và cảm giác. Mọi ý nghĩ cố tình hay vô ý, mọi
bất tịnh tinh thần đều thể hiện bằng hơi thở và cảm giác trong giây phút ấy. Do
đó bằng cách quan sát hơi thở và cảm giác, ta gián tiếp quan sát bất tịnh tinh
thần. Thay vì trốn tránh vấn đề, quí vị đang đối diện với sự thật đúng như thật.
Rồi quí vị thấy rằng bất tịnh mất đi sức mạnh; chúng không còn khống chế quí vị
như trước đây. Nếu quí vị kiên trì, thì rồi bất tịnh cũng hoàn toàn biến mất và
quí vị hưởng được an lạc và hạnh phúc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bằng cách này, phương
pháp tự quan sát cho ta thấy sự thật trong hai trạng thái: bên ngoài và bên
trong. Trước đây, ta luôn luôn nhìn ra bên ngoài với cặp mắt mở, bỏ quên sự thật
bên trong. Con người lúc nào cũng tìm kiếm bên ngoài về nguyên nhân của sự bất
hạnh của họ. Họ lúc nào cũng đổ lỗi và cố thay đổi sự thật bên ngoài. Vô minh về
sự thật bên trong, họ không bao giờ hiểu được rằng nguồn gốc của khổ đau nằm ở
bên trong, ở những phản ứng mù quáng của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Ta càng thực tập phương
pháp này, ta càng sớm thoát khỏi nhưng bất tịnh chừng đó. Dần dần tâm sẽ không
còn bất tịnh; tâm trở nên thanh tịnh. Một tâm thanh tịnh lúc nào cũng tràn đầy
tình thương, tình thương không ràng buộc cho người khác; tràn đầy từ bi cho sự
thất bại và đau khổ của người khác; tràn đầy hỷ lạc cho sự thành công và hạnh
phúc của họ; tràn đầy bình tâm trong mọi hoàn cảnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Khi ta đạt đến giai đoạn
này, toàn thể khưôn mẫu của đời mình bắt đầu thay đổi. Không thể nào ta có thể làm
điều gì bằng lời nói hay việc làm phá rối sự an lạc và hài hòa của người khác. Trái
lại, một tâm quân bình không những trở nên an lạc mà còn giúp người khác trở
nên an lạc. Bầu không khí xung quanh một người như thế tràn đầy an lạc, hòa hợp
và hạnh phúc thật sự. Chúng cũng bắt đầu ảnh hưởng đến người khác. Sự chứng
nghiệm trực tiếp sự thật nội tâm, phương pháp tự quan sát này được gọi là
Vipassana. Nó là đường lối giản dị trực tiếp đưa đến một cuộc sống hạnh phúc thật
sự.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Có những yếu tố khác nhau
để sống một cuộc sống hạnh phúc. Một số yếu tố này liên quan đến nhóm người
tham dự hội nghị này. Khi quí vị có tất cả tiền bạc và của cải mà quí vị mong ước,
làm sao quí vị có thể vui hưởng những đặc ân này trong khi có hằng triệu người đang
đói khát. Trong khi không có điều gì sai trai trong việc kiếm tiền để chu cấp
cho mình, cho gia đình và những người phụ thuộc vào mình, quí vị cũng nên trả lại
cho xã hội. Quí vị kiếm được tiền bạc từ xã hội, do đó quí vị nên trả lại ít
nhiều. Thái độ phải là: ‘Tôi kiếm tiền cho tôi nhưng tôi cũng kiếm tiền cho người
khác.’<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Một khía cạnh khác của hạnh
phúc trong việc kinh doanh là phải chắc rằng những gì quí vị làm để kiếm tiền
không làm hại hay tổn thương người khác. Đây là trách nhiệm lớn lao.Tiền bạc kiếm
được mà làm hại sự an lạc và hạnh phúc của những người khác không bao giờ mang
lại hạnh phúc cho quí vị. Hạnh phúc thật sự không phải là của cải hay thành đạt
hay giàu sang hay quyền lực. Nó là trạng thái nội tâm con người phát xuất từ một
tâm thanh tịnh và an lạc. Vipassana là một phương ti</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">ện</span><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> giúp mọi người đạt được
trạng thái đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-63287111633285146742018-10-24T18:10:00.000-07:002018-10-24T18:10:18.226-07:00THIỀN LÀ GÌ<div class="MsoNoSpacing">
What Meditation Is – William Hart</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNoSpacing">
Sayagyi U Ba Khin Journal (p191-193)<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNoSpacing">
(Bản dịch do nhóm thiền sinh Vipassana thực hiện, không copy dưới mọi hình thức).</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<o:p> </o:p><span style="font-family: "Times New Roman", serif; font-size: 12pt; text-align: justify;">Năm 1976 tôi nghỉ việc và tới sống tại một
thành phố nhỏ ở Ấn Độ để học thiền. Khi người khác nghe thấy như thế, họ thường
hỏi tôi, “Bạn làm gì khi hành thiền?” Dĩ nhiên theo nghĩa thông thường, thiền
có nghĩa là “không-làm-gì-hết,” chúng ta phải ngưng tất cả những gì chúng ta thường
làm trong cuộc sống hằng ngày, và bắt đầu làm điều ngược lại.</span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Phương pháp thiền tôi học được gọi là
Vipassana. Đây là một từ bằng tiếng Pali, ngôn ngữ ở Ấn Độ vào thời của Đức Phật.
Vipassana có nghĩa là tuệ giác, tuệ tự chứng - thấy thực tế, sự thật; hiểu thấu
đáo sự thật bằng cách chứng nghiệm sự thật trong bản thân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Trong suốt cuộc đời, chúng ta bận rộn nhìn
ra bên ngoài. Chúng ta chỉ bận tâm xem người khác đang làm gì, chúng ta không
quan tâm đến chính mình. Khi hành thiền, chúng ta phải thay đổi những việc đó,
và bắt đầu quan sát chính mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Chúng ta ngồi xuống, bất động và nhắm mắt
lại. Không có cái gì để nghe và thấy, không quan tâm đến điều gì bên ngoài. Do
đó chúng ta nhìn vào bên trong và thấy rằng điều lớn nhất đang xảy ra là hơi thở
của chính mình. Chúng ta bắt đầu để ý tới thực tại này: hơi thở đi vào, đi ra.
Chúng ta cố chú tâm vào hơi thở càng lâu càng tốt, phớt lờ đi những ý nghĩ
khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Ngay lập tức chúng ta thấy điều này khó
làm như thế nào. Ngay khi cố chú tâm vào hơi thở, chúng ta lại quan tâm tới sự
đau nhức ở chân. Ngay lúc chúng ta cố chặn đứng những ý nghĩ, hằng ngàn điều hiện
ra trong tâm. Ngay lúc chúng ta cố quên đi quá khứ hay tương lai và cố gắng có ý
thức về hơi thở hiện hữu đi qua mũi ngay trong giây phút này, thì ngay lập tức,
một số ký ức dễ chịu hay khó chịu, một số kỳ vọng hay lo sợ cho tương lai nảy
sinh. Chúng ta mau chóng quên bẵng đi những gì chúng ta định làm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Sự kiện là tâm giống như một đứa trẻ được
nuông chiều quá mức với quá nhiều đồ chơi. Nó bắt đầu chơi với một thứ, rồi trở
nên nhàm chán và vớ lấy một món khác, rồi một món khác. Cùng một kiểu cách, tâm
không ngừng nhảy từ một đối tượng này sang một đối tượng khác, và bằng cách này
chúng ta không ngừng trốn tránh thực tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Bây giờ chúng ta phải chặn đứng điều ấy.
Thay vì cố gắng trốn tránh, chúng ta phải đối diện với thực tại, cho dù có thế
nào đi nữa. Và như vậy, chúng ta kiên nhẫn cố mang tâm trở lại với hơi thở.
Chúng ta thất bại và lại cố làm đi làm lại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Sau một thời gian chúng ta thấy rằng tâm
đã chú ý lâu hơn một chút vào đối tượng là hơi thở. Chúng ta đã thành công cho
dù là rất ít ỏi trong việc thay đổi khuôn mẫu hành xử của tâm, tập cho tâm tập
trung chỉ vào một đối tượng duy nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Dùng sự tập trung mạnh mẽ này, chúng ta cố
tình thay đổi một cách có hệ thống đối tượng của sự chú tâm, để khảo sát mọi phần
của cơ thể; và bởi vì tâm và thân tương quan mật thiết với nhau, chúng ta đồng
thời khảo sát tâm của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Sự tự khảo sát này thường mang lại cho
hành giả nhiều điều ngạc nhiên. Nhiều cảm xúc phức tạp trong quá khứ phát sinh
từ tầng lớp sâu thẳm trong vô thức - đủ loại những ký ức, những ý nghĩ và cảm
xúc đã quên bẵng đi từ lâu. Đặc biệt trong lúc mới bắt đầu, những ký ức đã quên
này thường đem lại nhiều khó chịu về thể xác cũng như tinh thần, ngay cả đau đớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Tuy vậy, chúng ta không để cho sự khó chịu
này ngăn cản sự hành thiền. Công việc của chúng ta là quan sát sự thật của bản thân,
bất kể là gì đi nữa - giống như một khoa học gia quan sát một thử nghiệm trong
phòng thí nghiệm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Chúng ta thường phản ứng lại bất cứ ý nghĩ
nào, bất cứ cảm xúc nào, bất cứ ấn tượng nào hiện ra trong tâm. Nếu nó là cái gì
dễ chịu, chúng ta bắt đầu mong muốn nó – thêm nữa, thêm nữa; nếu nó là khó chịu,
chúng ta bắt đầu ghét bỏ nó – làm sao để tránh né hoặc trốn chạy. Nhưng khi ta
hành thiền, chúng ta chỉ nên biết đến những gì xảy ra trong bản thân, và chấp
nhận nó là sự thật. Chúng ta không cố thay đổi nó hay trốn tránh nó; chúng ta
chỉ quan sát mà không phản ứng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Nếu chúng ta kiên trì, chúng ta sẽ nhanh
chóng nhận ra rằng những trải nghiệm của chúng ta không ngừng thay đổi. Từng giây
phút, ý nghĩ trong tâm thay đổi. Sự thực này, sự thật của chính tôi – đang thay
đổi từng giây phút. Không cái gì tồn tại mãi mãi – ngay cả đối với cái dễ chịu
hay khó chịu nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Như vậy bằng cách quan sát chính mình, chúng
ta tới lúc hiểu, bằng sự trải nghiệm của chính mình, một điều quan trọng:
Anicca (tiếng Sanskrit anitya) – vô thường, sự thực của đổi thay. Mọi thứ trong
tôi, và cũng như mọi thứ ở thế giới bên ngoài, đang thay đổi từng giây phút.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Dĩ nhiên là chúng ta biết điều này, và những
nhà khoa học hiện đại đã chứng minh điều này là đúng – là toàn thể thế giới vật
chất gồm những vi tử li ti sinh diệt hằng triệu lần trong một giây Nhưng thay vì
chỉ nghe nói về sự thật này hay hiểu biết bằng tri thức, chúng ta trực tiếp chứng
nghiệm được nó bằng cách thiền.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Chúng ta tiếp tục và chúng ta nhanh chóng
nhận ra rằng, nếu không có cái gì tồn tại hơn một khoảnh khắc, rồi thì không có
cái gì trong tôi gọi là ngã, một bản thể - không tôi, không ta, không của tôi.
“Cái “Tôi” này chỉ là một hiện tượng, một tiến trình luôn luôn thay đổi. Và khi
nào ta cố nắm giữ cái gì đó, nói là “Đây là Tôi, đây là ta đây là của tôi,” thì
ta làm cho mình không vui, ta gây ra khổ đau cho chính mình - bởi vì không sớm
thì muộn, cái đó sẽ mất đi, hay là cái Tôi” cũng mất đi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Tôi hiểu tất cả những điều này không phải
vì ai đó nói cho tôi biết – tôi tự mình chứng nghiệm bằng cách tự quan sát.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Thế thì ta tự làm cho mình khổ bằng cách nào?
Rất giản dị: thay vì cố nắm giữ một kinh nghiệm và tránh né một kinh nghiệm khác,
níu kéo cái này về mình, xua đuổi cái kia đi chỗ khác – tôi chỉ quan sát; tôi
không phản ứng. Tôi quan sát với sự bình tâm, với một tâm quân bình. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng ta sẽ làm gì
khi ngồi thiền một tiếng đồng hồ, và sau mười phút bắt đầu cảm thấy đau ở đầu gối?
Ngay lập tức tôi ghét bỏ cái đau; tôi muốn cái đau mất đi. Nhưng nó không mất đi,
và tôi càng ghét bỏ, nó lại càng đau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Nếu tôi học được cách chỉ quan sát cái đau
trong một khoảnh khắc - nếu tôi có thể quên đi trong giây lát đây là cái đau của
tôi, rằng tôi cảm thấy đau - nếu tôi chỉ khảo xét cảm giác như một nhà khoa học
– thì rất có thể tôi sẽ thấy rằng cái đau tự nó biến đổi. Nó không tồn tại mãi
mãi. Nó thay đổi từng giây phút, diệt mất, rồi lại phát sinh, rồi lại thay đổi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Khi tôi hiểu được điều này, bằng kinh nghiệm
của chính mình, thì rồi tôi thoát khỏi cái đau. Nó không chế ngự được tôi. Nó có
thể mất đi một cách nhanh chóng hoặc có thể không – nhưng nó không thành vấn đề
đối với tôi nữa. Tôi không còn bị khổ vì cái đau nữa bởi vì tôi có thể quan sát
nó. Tôi đã bắt đầu làm cho mình hết khổ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Và tôi làm được tất cả những việc này bằng
cách ngồi yên với mắt nhắm lại, cố gắng ý thức được những gì đang xảy ra trong
người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Mục đích của thiền Vipassana là để thanh lọc
tâm, giải thoát tâm khỏi những khổ đau và những nguyên nhân gây ra khổ. Thông
thường chúng ta không hay biết những gì đang thực sự xảy ra. Chúng ta lang
thang trong quá khứ hay trong tương lai, mù quáng vì sự thèm muốn và ghét bỏ; và
chúng ta luôn bị giao động, đầy căng thẳng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Nhưng bằng cách hành thiền chúng ta học được
cách đối diện với sự thật của giây phút này mà không sinh ra thèm muốn hay ghét
bỏ. Chúng ta quan sát với nụ cười - với sự bình tâm, với tâm quân bình. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Ý thức và sự bình tâm này rất hữu dụng cho
chúng ta trong cuộc sống hằng ngày. Thay vì vô minh với những gì đang thực sự xảy
ra – vô tình theo đuổi một cách mù quáng những thèm muốn, sợ hãi, thù ghét – bây
giờ chúng ta có thể thấy được sự thật trong bất cứ tình huống nào. Rồi thay vì
phản ứng (tạo nghiệp) một cách mù quáng và tạo thêm căng thẳng, chúng ta có thể
có hành động thực sự, không bị ràng buộc và sáng tạo có lợi cho chúng ta và người
khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Mọi người đều phải đối diện với những khó
khăn giống nhau trong cuộc đời: những điều xảy ra mà chúng ta không muốn; sự việc
không xảy ra theo ý mình. Trong những trường hợp này, nếu tôi phản ứng một cách
mù quáng, tôi tự làm mình và người khác khổ. Nếu giữ được sự bình tâm thì ta
duy trì được hạnh phúc và có thể giúp người khác được hạnh phúc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Khi một người bị bệnh được hồi phục, đương
nhiên người đó cảm thấy vui. Khi môt người mù được thấy trở lại, đương nhiên
người đó cảm thấy vui. Tương tự như thế khi chúng ta biết cách thoát khỏi khổ đau,
tự nhiên là chúng ta cảm thấy vui. Trước đây chúng ta ép buộc người khác san sẻ
sự bất hạnh của mình; bây giờ chúng ta muốn người khác san sẻ sự an lạc và niềm
vui của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Bởi vậy một người hành thiền đích thực cố
thay đổi thế giới sau khi đã thay đổi chính mình. Có thể hành động của người đó
chỉ là sự tươi cười thay vì nhăn nhó – nhưng nụ cười đó có thể gây ảnh hưởng rất
sâu rộng nếu đó là nụ cười phát xuất tự con tim. Mặt khác một nụ cười sẽ vô dụng
nếu nó chỉ là sự che đậy những căng thẳng trong tâm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt;">Chắc chắn là chúng ta có bổn phận tinh thần
để cải thiện thế giới được tốt đẹp hơn – và chúng ta phải bắt đầu bằng phương
tiện có sẵn gần gũi nhất: chính chúng ta. Làm được như thế, chúng ta có khả năng
làm được mọi thứ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: "Times New Roman",serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: Calibri; mso-fareast-language: EN-US; mso-fareast-theme-font: minor-latin;">Như thế, đây là thiền
theo sự hiểu biết của tôi: một nghệ thuật sống</span>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-57091599357935966992018-10-24T17:13:00.001-07:002018-10-24T17:51:40.922-07:00Năm Câu Hỏi Về Kamma (Nghiệp)<b><i><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> </span></i></b><b><i><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Venerable Ledi Sayadaw</span></i></b><br />
<div class="MsoNoSpacing">
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><i>Ledi Sayadaw là nhà sư nổi tiếng của Miến
điện thế kỷ 20, một học giả nổi tiếng với các sách viết về Vi diệu Pháp
(Abhidharma), Tứ niệm xứ (Pariyatti) và thiền Vipassana được xuất bản rộng rãi
bằng tiếng Anh. Ông người có công khôi phục phương pháp thiền Vipassana nguyên
thủ từ thời Đức Phật vốn chỉ giới hạn trong tăng chúng Miến điện ra đại chúng,
là ông tổ của Vipassana hiện đại, mà hậu duệ là dòng thiền Vipassana của U Ba
Khin và S.N. Goenka. <o:p></o:p></i></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><i>Một nhóm những nhà tự tưởng người Pháp tại
Paris gặp Ngài Monywa Ledi Sayadaw và đặt những câu hỏi về Kamma (Nghiệp) và những
đề tài tương tự. </i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><i><br /></i></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">(Dưới đây là bản dịch của nhóm thiền sinh
hồ trợ Vipassana).<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Hỏi</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Thưa
Ngài, Kamma (Nghiệp) của cha mẹ có quyết định hay ảnh hưởng đến nghiệp của con
cái không? (Ghi chú – Về thể chất, con cái thừa hưởng những đặc tính của cha mẹ).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Trả lời</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Về thể chất, nghiệp của con cái thường
do nghiệp của cha mẹ quyết định. Bởi vậy, cha mẹ lành mạnh thường sinh ra con
cái khỏe mạnh, và cha mẹ ốm yếu chỉ sinh ra con cái ốm yếu. Mặt khác, về mặt
tinh thần, nghiệp của người cha hay người mẹ không có ảnh hưởng hay quyết định nào
đến nghiệp của con cái. Nghiệp của người con là một nghiệp riêng biệt – nó tạo
ra cá tính của đứa bé, tổng số những công đức và demerits tích lũy trong vô lượng
kiếp quá khứ. Ví dụ, nghiệp của Đức Phật sẽ thành – thái tử Siddattha, chắc chắn
không bị ảnh hưởng bởi cộng nghiệp của cha mẹ Ngài, Vua Suddhodana và vợ là
Hoàng hậu Maya. Nghiệp huy hoàng và mạnh mẽ của Đức Phật vượt trội nghiệp của
cha mẹ Ngài. Nghiệp tổng hợp của cả cha lẫn mẹ cũng không có uy lực bằng nghiệp
của chính Ngài.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">II. Hỏi</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Thưa Ngài, nếu nghiệp của cha mẹ không
có ảnh hưởng đến con cái, thì làm thế nào để giải thích sự kiện là, khi cha mẹ
bị bệnh do nhiễm trùng, thường có khuynh hướng truyền những bệnh này cho con
cái.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Trả lời</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Khi người con bị chứng bệnh như thế do
di truyền, là vì sức mạnh do tính chất của cha mẹ, bởi vì utu của cha mẹ (điều
kiện sinh sản). Ví dụ, lấy hai hạt giống từ một cây; gieo một hạt tại chỗ đất
khô cằn, sỏi đá; và hạt kia ở chỗ đất mầu mỡ, ẩm ướt. Kết quả, chúng ta sẽ thấy,
hạt giống thứ nhất sẽ mọc thành một cây òe ọt, và sẽ nhanh chóng trở nên bệnh
hoạn, héo tàn, trong khi hạt kia sẽ lớn nhanh và tươi tốt thành cây cao lớn, mạnh
khỏe.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Nếu
quan sát sẽ thấy rằng hai hạt giống lấy từ một cây tăng trưởng khác nhau tùy
theo loại đất mà chúng được gieo trồng. Nghiệp quá khứ của một đứa trẻ (lấy trường
hợp của con người) có thể so sánh với hạt giống; thể chất của người mẹ giống như
đất; thể chất của người cha như hơi ẩm làm đất mầu mỡ. Để làm sáng tỏ đề tài,
chúng ta có thể nói một cách đại cương, gom sự nảy mầm, sự tăng trưởng và sinh
tồn vào làm một, hạt giống chịu trách nhiệm, giả thử là một phần mười, đất sáu
phần mười, và hơi ẩm ba phần còn lại. Như vậy, mặc dù sức mạnh của sự nảy mầm rất
mạnh trong hạt giống (đứa trẻ), sự tăng trưởng tùy thuộc và gia tăng rất nhiều do
đất (người mẹ), và hơi ẩm (người cha).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Bởi
vậy, cho dù điều kiện của đất và hơi ẩm chịu trách nhiệm phần lớn về yếu tố
tăng trưởng và tình trạng của cây, phải thêm vào ảnh hưởng của cha mẹ (tổ tiên,
trong trường hợp thế giới của động vật) liên quan đến sự thụ thai và tăng trưởng
của con cái.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Phần
của cha mẹ (hay tổ tiên) trong nghiệp quyết định đến yếu tố thể chất của con
cái như sau - Nếu họ là người, thì con cái của họ là người. Nếu là trâu bò thì
phải sinh ra thứ cùng giống. Nếu là người Hoa, con cái phải là người cùng chủng
tộc. Như vậy, con cái luôn luôn phải cùng giống nòi, chủng loại v.v.., như tổ
tiên của họ. Từ ví dụ trên đây sẽ thấy rằng, mặc dù nghiệp của người con tự nó
rất là mạnh, nó không thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cha mẹ chúng. Nó phải
thừa hưởng đặc tính thể chất của cha mẹ. Tuy thế, có thể có trường hợp nghiệp của
người con hết sức mạnh mẽ, ảnh hưởng cộng nghiệp của cha mẹ không thể hơn được.
Dĩ nhiên, cũng không khó để cho thấy rằng ảnh hưởng (thể chất) xấu của cha mẹ
cũng có thể sửa đổi bằng y khoa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Mọi
chúng sinh ra đời, qua sự giao hợp, là kết quả do ảnh hưởng của ba lực - một là
nghiệp cũ của kiếp trước, kế đến là tinh dịch của người mẹ, ba là tinh dịch của
người cha. Sức mạnh về thể chất của cha mẹ có thể hay không có thể, có lực giống
nhau. Không nhiều thì ít, người này có thể ảnh hưởng đến người kia bằng cách
này hay cách khác. Nghiệp của người con và đặc tính về thể chất, chẳng hạn như
chủng tộc, màu da v.v.., sẽ là sản phẩm của ba lực này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">III. Hỏi</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Thưa Ngài, vào lúc chết của một người,
có một “linh hồn” đi vất vướng một cách tự do không?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Đáp</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Khi một người lìa đời, người đó tái sinh
hoặc là một người, một Deva (Thần, Thánh), một chư thiên (Brahma), một sinh vật
hạ cấp, hay một cư dân tại một trong những cõi địa ngục. Người nghi ngờ hay vô
minh cho rằng có một giao thời giữa hai giai đoạn này; và có những chúng sinh
không phải là người cũng không phải là thần thánh, hay chư thiên hay thuộc bất
cứ cảnh giới nào mô tả trong Kinh điển, nhưng ở giai đoạn giao thời. Một số người
khẳng định rằng những sinh vật trong giai đoạn chuyển tiếp này có cả năm tập hợp.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Một
số khẳng định rằng những chúng sinh này là những hồn lìa khỏi xác. Một số khác
quả quyết rằng những chúng sinh này có khả năng biến thành thần linh, và hơn thế
nữa, họ có khả năng thay hình đổi dạng rất nhanh chóng, bất cứ khi nào muốn, từ
dạng này sang dạng khác như đã mô tả trên đây. Một số người khác, có giả thuyết
sai lầm, hoang tưởng là những chúng sinh này có thể sống trong bất cứ cảnh giới
nào không phải là cảnh giới thực của họ; do đó, lấy ví dụ của một chúng sinh
như thế. Hắn là một người nghèo nhưng tưởng là mình giàu có. Hắn có thể ở trong
địa ngục, tuy nhiên lại tưởng mình ở trong chỗ của thần thánh, và những thứ tương
tự như thế. Niềm tin cho rằng có giai đoạn giao thời giữa hai kiếp sống là sai
lầm, và bị lên án trong giáo lý Phật giáo. Một người trong kiếp này, nếu nghiệp
của họ quyết định họ được sinh ra làm người, trong kiếp kế tiếp sẽ được sinh ra
đúng như thế. Một người, nghiệp của họ cho rằng sẽ được sinh ra làm thần thánh
trong kiếp kế tiếp, thì sẽ được ở trong cõi thần thánh. Người trong kiếp kế tiếp
sẽ bị đọa địa ngục, sẽ phải sống trong một trong những cõi giới địa ngục trong tương
lai.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Quan
niệm của những người vô minh hay duy vật cho rằng, có một chúng sinh, một linh
hồn, đang đi, đang đến, đang biến chuyển,</span> <span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">đang thay hình đổi dạng từ một dạng này
sang dạng khác, hoàn toàn không phù hợp với Dhamma. Không có cái gì gọi là đang
đi, đang đến, đang biến chuyển<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>v.v…giữa
hai kiếp sống. Quan điểm phù hợp với Dhamma có thể làm sáng tỏ bằng hình ảnh phát
ra từ máy chiếu phim, hay âm thanh phát ra từ một máy hát hay máy CD, và sự tương
quan giữa phim và loa phóng thanh hay CD và máy CD. Ví dụ, một người chết đi và
được sinh ra trong cõi trời. Mặc dù hai cõi này khác nhau, tuy nhiên sự liên hệ
và liên tục giữa hai kiếp không bị gián đoạn vào lúc chết. Và cũng giống như thế
trong trường hợp người bị sinh ra trong cõi địa ngục. Khoảng cách giữa cõi địa
ngục và cõi người có vẻ như rất lớn. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, sự liên tục
trong sự chuyển tiếp từ kiếp này sang kiếp khác không bị gián đoạn, và không một
sự can thiệp nào bằng thể chất và không gian có thể ngăn chặn được chiều hướng nghiệp
của người này, từ cõi người sang cõi địa ngục. Sự chuyển tiếp từ cõi này sang cõi
khác là ngay tức khắc, và hoàn tất nhanh hơn rất nhiều so với một nháy mắt hay
một tia chớp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Nghiệp
quyết định lãnh vực tái sinh và cảnh giới của tất cả mọi chúng sinh (trong chu
kỳ kiếp đời phải trải qua cho tới khi đạt được Niết Bàn vào giờ cuối).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Nghiệp
và nghiệp quả có nhiều hình thức, và có thể ảnh hưởng bằng nhiều cách. Cúng dường
trong tôn giáo có thể được sinh ra làm người, hay làm thần thánh ở một trong sáu
cõi trời tùy thuộc vào mức độ cúng dường. Và cũng như thế đối với việc giữ giới
(sila). Năm Jhanas (tầng thiền định), hay giai đoạn giác ngộ, được sinh ra
trong cõi trời (Brahma-lokas) cho tới cảnh trời cao nhất là cảnh trời thứ 21. Và
cũng tương tự như thế đối với những hành động bất thiện, có thể bị sinh vào cõi
thấp nhất của cảnh giới địa ngục khốn khổ, tùy theo mức độ của sự bất thiện. Do
đó, nghiệp của chúng ta, quá khứ, hiện tại và tương lai, đã, đang và sẽ vĩnh viễn
là tổng hợp của những hành động, tốt, không tốt không xấu, xấu của chúng ta. Như
đã thấy ở đoạn trước, nghiệp của chúng ta quyết định sự thay đổi về cuộc đời của
mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Ma
quỷ do đó không phải là những chúng sinh ở trong giai đoạn chuyển tiếp giữa hai
kiếp sống, nhưng thật ra là những chúng sinh hạ đẳng và họ thuộc vào một trong
năm cảnh giới, cõi người, cõi Trời; cõi địa ngục – cõi súc sanh dưới cõi người,
cõi ngạ quỷ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Họ
rất gần cõi người,. Bởi vì họ ở trong tình trạng bất hạnh, họ thường bị gán cho
là ma quỷ. Tất cả mọi người khi chết đi đều trở thành ma quỷ là điều không đúng,
mặc dù những người chết thình lình, hay dữ dội thì thường sinh vào cảnh trời thấp
nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">IV. Hỏi</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Thưa Ngài, có trường hợp nào, một người
khi chết đi, lúc tái sinh, người đó có thể nói chính xác về cuộc đời của mình
trong kiếp trước?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Đáp</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Chắc chắn là có. Đây không phải là điều
hiếm khi xảy ra. Và nó phù hợp với nguyên lý Phật giáo về phương điện Dhamma. Một
người như thế được gọi là jatissarapuggalo, một người bình thường, từ lúc sinh ra
nhớ được quá khứ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Những
người sau đây, (gồm đại đa số những chúng sinh) không thể nhớ lại kiếp quá khứ,
nếu được sinh ra làm người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Trẻ
em chết non.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Người
chết vì tuổi già và bệnh tật.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Người
nghiện nặng rượu và ma túy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Người
sinh ra từ người mẹ bị bệnh tật, làm việc cực nhọc, hay liều lĩnh hay cẩu thả
trong lúc mang thai. Đứa trẻ trong bụng bị sốc và hoảng hốt nên quên hết về kiếp
quá khứ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Những
người sau đây có khả năng nhớ lại kiếp quá khứ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Những
người không tái sinh vào kiếp người và trong tiến trình về cõi Thần Thánh, cõi
trời, hay cõi địa ngục, nhớ được kiếp quá khứ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Những
người chết bất đắc kỳ tử vì tai nạn trong lúc đang khỏe mạnh, có thể có khả năng
này trong kiếp tương lai, với điều kiện người mẹ trong lúc mang thai phải được
khỏe mạnh, sống trong sạch và yên tĩnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Thêm
vào đó, những người sống cuộc sống chừng mực, đạo đức, trong kiếp trước đã mong
ước và nguyện cầu có được khả năng này, thường đạt được ước nguyện.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin-left: .5in; mso-list: l3 level1 lfo4; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;"><span style="mso-list: Ignore;">-<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";">
</span></span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Sau
hết là Đức Phật, các vị Arahant và Ariyas (Bậc Thánh) đều có khả năng này, được
gọi là <b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;">pubbenivasaabbhinna.<o:p></o:p></i></b></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">V. Hỏi: </span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Thưa Ngài, năm Abbhinna (thần thông) là gì?
Có phải chỉ có Đức Phật mới đạt được thần thông hay không?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Đáp</span></i></b><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">: Năm Abbhinana (thần thông). Từ Pali,
Abhi là ngoại hạng, nana là trí tuệ: thần lực, thần nhĩ, đọc được ý nghĩ của
người khác, nhớ được kiếp quá khứ, thần nhãn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Năm
thần thông đạt được, không những chỉ do những vị A La Hán và Thánh nhân mà những
người bình thường tu tập theo kinh điển cũng đạt được năm thần thông; như trong
trường hợp của những vị ẩn sĩ v.v.. thành công rất nhiều trong thời của Đức Phật,
những người có thể bay trên không, và du hành qua những cảnh giới khác nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt;">Chúng
ta thấy phương cách để đạt được năm thần thông được chỉ rõ trong kinh điển Phật
giáo; ngay trong thời đại này, nếu những phương cách này được theo đuổi một cách
cẩn thận và kiên trì thì rất có thể đạt được điều này. Lý do vì sao ngày nay,
chúng ta không thấy người nào có khả năng về năm thần thông là vì thiếu nỗ lực
tích cực về thể chất cũng như tinh thần đối với mục tiêu này.</span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<br /></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-22978448770737662082018-09-29T13:47:00.002-07:002018-09-29T14:51:33.035-07:00Khi người thân qua đời <br />
<div class="Default" style="text-align: justify;">
<i>(Để tướng nhớ về Thu Phạm, nhân dịp sinh nhật em 29/9. Với tất cả lòng yêu thương, cầu mong em được an lạc, bình an , hạnh phúc mãi mãi, giải thoát mãi mãi.) </i><br />
<br />
<o:p><i>Đây là bài dịch tiếng Việt do nhóm thiền sinh Vipassana thực hiện, trích trong cuốn sách "The art of Dying " bởi Thiền Sư Vipassana S.N.Goenka (</i></o:p><i>https://en.wikipedia.org/wiki/S._N._Goenka) do Virginia Hamilton biên soạn. Bài này đã được sự cho phép chia sẻ của cô V.Hamilton. Xin hãy chia sẻ cho người thân, bạn bè đọc để có cách ứng xử đúng đắn khi người thân qua đời, nhằm mang lại lợi lạc cho người đã khuất.</i></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
<o:p><i> </i> </o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><b><i>Câu hỏi</i></b>: <i>Thưa Thiền sư làm thế
nào để một người hành thiền đối phó với sự đau buồn vì một người thân qua đời? </i><o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
<b><i>Thiền sư Goenka</i></b>: Một
người hành thiền sẽ có sự suy xét đúng đắn và hiểu được luật tự nhiên. Mặc cho
tất cả những sự than khóc và cầu nguyện, sẽ không có khả năng nào để người này
quay trở lại. Các con phải chấp nhận sự thật là người này đã vĩnh viễn ra đi. <o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
Hãy hiểu rằng mỗi lần các con tạo
ra những rung động vì buồn rầu và đau khổ khi nhớ tới người nào đó đã qua đời,
những rung động ấy sẽ tới bất cứ chỗ nào mà người này hiện diện và làm cho người
này không được hạnh phúc. Không ai muốn một người gần gũi và thân yêu đã mất
không được hạnh phúc. Chắc chắn là ta muốn người đó được hạnh phúc, bình an và
được giải thoát, vậy mà con lại gửi đến người này những rung động làm cho người
này bất hạnh hơn. Các con đang làm hại người này, người mà các con muốn họ được
hạnh phúc. Một khía cạnh tai hại khác là lúc các con than khóc khi nhớ tới những
người gần gũi và thân yêu đã qua đời, các con đang gieo trồng hạt giống <i>sankhara
</i>về đau khổ. Các con trở nên đau khổ, và hạt giống đau khổ sẽ không mang lại
gì ngoài khổ đau trong tương lai. Thiên nhiên sẽ không phân biệt là các con
đang gieo trồng những hạt giống vì lý do hợp lý này hay lý do hợp lý khác.
Không đâu, nếu là hạt giống đau khổ nó sẽ mang lại khổ đau. <o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
Sau cùng, hạt giống là gì? Hạt giống
được nảy sinh và tạo ra khuôn mẫu thói quen trong tâm. Bây giờ các con hỗ trợ
khuôn mẫu thói quen của tâm bằng cách trở nên khổ sở hơn bằng lý do này hay lý
do khác. Khuôn mẫu thói quen này sẽ mang lại nhiều khổ đau hơn trong tương lai.
Do đó các con đã bắt đầu hại chính mình và người thân yêu đã qua đời. <o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
Và khía cạnh tai hại thứ ba là cảm
giác về sự đau khổ mà các con tạo ra bằng loại <i>sankhara </i>này đã bắt đầu thấm
vào bầu không khí xung quanh các con. Bất cứ ai trong gia đình ở gần các con sẽ
trở nên chán nản bởi vì các con đã tạo ra loại cảm giác đó. Các con đã bắt đầu
làm hại chính mình, hại những người đang sống bên cạnh các con và những người
thân yêu đã mất. Hành động này của các con sẽ có hại theo ba phương cách.</div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
<o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="page-break-before: always; text-align: justify;">
Nếu người
nào thực hành một cách sáng suốt và hiểu được luật tự nhiên thì ngay khi các
con nhớ tới người đã qua đời, nếu ngay lúc đó dù chỉ một chút đau buồn khởi lên
trong tâm, các con lập tức trấn tĩnh và bắt đầu tạo ra rung động của <i>metta</i>,
của tình thương, “Nguyện cho quý vị được hạnh phúc, bất cứ quý vị ở nơi đâu.
Nguyện cho quý vị được hạnh phúc; nguyện cho quý vị được bình an; nguyện cho
quý vị được giải thoát”. Rung động của các con sẽ tới người này và làm cho người
đó được hạnh phúc. Những rung động này tràn đầy hạnh phúc, bình an, hòa hợp.
Lúc đó các con đang tạo ra <i>sankhara </i>của hòa hợp và bình an. Hạt giống
này sẽ mang lại cho con quả của bình an, hài hòa và hạnh phúc. Rung động này sẽ
thấm vào trong không khí và làm cho môi trường được bình an và hài hòa. Các con
đã bắt đầu giúp cả ba: Những người thân yêu đã mất, bản thân các con và gia
đình các con bằng một phương cách đúng đắn, phương cách của Dhamma. <o:p></o:p></div>
<div class="Default" style="text-align: justify;">
Những rung động hữu hiệu ngay, cho
dù những người đã qua đời ở bất cứ đâu, sự rung động mà các con tạo ra khi nhớ
đến họ sẽ chắc chắn sẽ tới đó, mạnh hay yếu, tùy theo sức mạnh trong tâm các
con. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12.0pt; line-height: 107%;">Nhiều lần trong đời các
con sẽ thấy rằng, mặc dù không có lý do nào cả, không có gì xảy ra bên ngoài,
các con bắt đầu cảm thấy chán nản. Chắc chắn những rung động nào đó ở bên ngoài
đã đến và tiếp xúc với các con. Một rung động của chán nản sẽ làm cho các con
chán nản. Tương tự như thế, các con thường cảm thấy rằng, không vì một lý do
nào cả, dù không có gì xảy ra ở bên ngoài, các con vẫn cảm thấy hạnh phúc. Chắc
chắn những rung động tốt lành nào đó về hạnh phúc đã đến với các con. Đây là luật
tự nhiên. Nếu các con ở gần một lò lửa đang cháy, những rung động của cái lò
này sẽ mang đến hơi nóng cho các con. Nếu các con đang gần cái máy lạnh, sự
rung động sẽ mang sự tươi mát cho các con. Người nào sớm hiểu được luật tự
nhiên và áp dụng nó, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Bởi vậy đây là cách tốt
nhất để hành xử trong lúc đó.<o:p></o:p></span></div>
<br />Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-91677566013739391272018-09-09T21:17:00.001-07:002018-09-09T21:17:14.765-07:00<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Vè mùa thu 2018 ( revised from 2007)</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Thu chớm về Hà Nội chưa em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Để một người ngồi ngẩn ngơ thèm</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Gió heo may thoảng thơm mùi cốm</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Quyện lẫn hương sen hay hương em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal; min-height: 20.3px;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"></span><br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Nắng thu vàng Hà nội chưa em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">để một người ngồi ước mong xem</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Tơ vờn thả nhẹ lên làn tóc</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Hàng sấu già hay tà áo cánh sen</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal; min-height: 20.3px;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"></span><br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Hà Nội đã lập thu chưa em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Tết Trung thu về xem rước đèn</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Giá anh là Cuội chăn trâu nhỉ</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Luôn có chị Hằng, chẳng nhớ em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal; min-height: 20.3px;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"></span><br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Thu ngập tràn Hà Nội chưa em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Để một người mất ngủ về đêm</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Khi hoa sữa “nồng nàn đắm đuối"</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">hay hoàng lan "bát ngát" toả hương </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal; min-height: 20.3px;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"></span><br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Gió xào xạc lá khô chưa em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Để lòng anh man mác buồn thêm</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Nhìn rừng phong thay lá vàng lá đỏ,</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Nhớ về Hà Nội xưa, có em</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Mississauga, Sept 9 2018</span></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-84695092587441212762018-03-15T12:10:00.004-07:002018-03-15T12:12:21.289-07:00Cắt tóc nam<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Tôi sẽ không nói về những tiệm cắt tóc " thanh nữ", kiểu Lệ Duyên # trong Sài gòn, vào thì lâu nhưng ra thì tóc không mất đi mà mất một số thứ khác, nghe nói các cô thợ cắt tóc nhổ được râu bằng răng, cái đó khi nào để đủ kinh nghiệm sẽ nói . </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Hàm răng cái tóc là góc con người, các cụ nói từ xưa, nên chắc chắn việc chăm chút cho tóc chắc chắn từ lâu lắm. Nhưng ngày xưa, các cụ búi tó, đội khăn xếp, nên nghề cắt tóc có chắc từ hồi theo người Pháp cắt tóc ngắn. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Chỉ biết từ lúc tôi còn bé tí thì ở xóm, ở làng đều có những ông thợ cắt tóc hay ngồi ở gốc cây đầu xóm, nhưng hồi bé thì mẹ tôi cắt tóc cho tại nhà nên tôi cũng chả biết các ông thợ cắt tóc ấy thế nào.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Khi tôi lớn đủ để không chịu mẹ cắt tóc cho mà đi ra ngoài hàng, thì bắt đầu xuất hiện các phố cắt tóc, hình như là ở phố Quang Trung, Thái Phiên, các ông thợ cắt tóc già vẫn còn nhưng đa số là cánh thanh niên nam trẻ, mỗi quán treo đủ các hình các diễn viên tài tử Hồng kong, với đủ các kiểu tóc khác nhau, ai thích kiểu gì thì chỉ các anh thợ sẽ cắt kiểu đó, không biết đúng không vì đầu tôi thì chỉ có mỗi kiểu húi cua nên cũng không quá phức tạp. Ngoài ra tôi thấy có các hợp tác xã cắt tóc, ví dụ như cái ở phố tràng thi, mà mỗi lần đi thư viện quốc gia tôi vẫn ngó vào, thấy cả nam nữ làm thợ cắt tóc nam, toàn kiểu đầu như thời bao cấp những năm trước 1980 theo phong cách các lãnh tụ mà tranh vẫn treo trên các hội trường, trông rất âm lịch, trái hẳn với các kiểu đầu bít dít theo các tài tử ở các quán ngoài vỉa hè.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Rồi phố cắt tóc vỉa hè cũng dẹp dần, tất nhiên vẫn có cắt tóc vỉa hè nhưng người ta dần vào các của hàng, sang trọng hơn. Tôi và ông bạn thân chuyên đi cắt tóc cùng nhau thì kiếm được một anh thợ cắt tóc vỉa hè gần nhà suốt máy năm đại học, rất vui tính, và lại tóc hai đứa đều đơn giản nên cũng không ra các tiệm sang chảnh, lúc này đã có các em thợ cắt tóc cả nam và nữ. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Rồi bắt đầu trào lưu các thợ cắt tóc học phong cách từ sài gòn ra, người ta không gọi là thợ cắt tóc nữa mà gọi hair stylist-các nhà tạo mẫu tóc cho sang, với các tiệm hớt tóc nổi tiếng cho cả nam và nữ bắt đầu ào ạt ra hà nội, tiếc là khi đó tôi cũng rục rịch đi học nước ngoài.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Ở nước ngoài , là sinh viên không tiền, mà cắt tóc bình thường khá đắt, nên chủ yếu cắt tóc phố tàu, đơn giản, nhưng rẻ. Có điều là dù sau này đi làm có ra cắt tóc các tiệm cao cấp hơn, cũng ko có được như ở các tiệm cắt tóc việt , cái này tôi sẽ nói sau.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Khi ở nước ngoài , lúc là rộ lên các cuộc thi hair stylist ở trong nước, các nhà tạo mẫu tóc có tiếng nổi như cồn, nên khi về hà nội, tò mò nghe theo lời giới thiệu của bạn bè, đến cắt tóc ở tiệm của các nhà tạp mẫu tóc hàng đầu mà tôi giờ cũng chả nhớ tên chỉ biết cây kéo vàng bạc gì đó, book lịch cũng khó phết, mà giá thì đắt trời ơi, nhưng thôi không sao, xịn nó phải thế. Nhưng bình thường tóc tôi cắt chỉ 20-25’ cùng lắm 30’ thì ở cái tiệm đó, nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng vần vò cái đầu của tôi lúc bầy giờ vẫn còn nhiều tóc chừng hai tiếng hay hơn, cộng với một số điệu bộ động tác mà tôi ở nước ngoài chả lạ gì biết ngay là của dân giới thứ 3, nên tôi bảo ngay tôi ko có thời gian, phải đi, đề nghị làm kết thúc cho nhanh. Từ đó không quay lại các tiệm kiểu kéo vàng kéo bạc gì nữa. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Nhưng cắt tóc nam, tôi chỉ nói nam thôi, vì chị em thì cầu kỳ tạp hơn và tâm tính trạng thái thì lại thay đổi theo giờ nay thích kiểu đầu tém mai thích kiểu dài, ngày kia thích xoăn highlight 7 màu nên chắc chả bao giờ như đàn ông là dần dần ai cũng sẽ chọn cho mình một ông thợ cắt tóc quen, khi thấy hợp rồi thì cứ trung thành với tiệm ấy , nhiều khi chuyển nhà, hay ông thợ cắt tóc chuyển tiệm, đi từ đầu đến cuối thành phố rõ xa mà vẫn theo. Các anh thợ cắt tóc cũng có biệt tài bắt chuyện với khách, tán chuyện trên giời dưới biển, và đặc biệt là những câu chuyện vỉa hè, nghe nhiều khi khá thú vị. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Cắt tóc là một chuyện, ở các tiệm cắt tóc nam sau khi cắt, đến đoạn thú vị nhất là các màn cạo gáy, cạo mặt, cạo râu, cắt tỉa lông mũi v.v , rồi còn thêm cả lấy ráy tai nếu được yêu cầu. Mà cái này thì khi còn ở nước ngoài, vào tiệm sang hay rẻ họ đều không bao giờ làm. Được nằm ngả người trên ghế cắt tóc ông thợ cạo cầm con dao sắc ngọt lịm lướt cạo râu với mặt, ban đầ cũng hơi ghê vì sợ trệch tí là chảy máu, nhưng sau quen rồi tạo cảm giác rất phê, nhiều khi tóc chưa dài cũng ra tiệm để cắt để được cạo mặt, cạo râu. Có những ông thợ còn có dịch vụ cạo riêng, để đáp ứng nhu cầu. Hồi xưa, con dao cạo của ông thợ cắt tóc sáng loáng, ai yếu bóng vía nhìn thấy sợ, cảm giác đúng là chỉ cần roẹt phát là khối thứ đi đứt. Sau này từ lúc có bệnh HIV, thì không ai dám xài chung dao cạo nữa, mà văn minh hơn là dùng lưỡi dao cạo dùng một lần vứt luôn. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Ấy nhưng cắt tóc, cạo râu chỉ là dịch vụ truyền thống, sau này thì khi các tiệm cắt tóc đều nâng cấp lên thành cửa hàng thì có dịch vụ nữa là cắt tóc gội đầu. Cắt tóc thì cả nam và nứ đều cắt, chứ gội đầu thì hình như là toàn nữ làm, mà tôi vẫn dị ứng với cậu hair stylist dạo nọ nên nếu có nam giới động chạm đến đầu chắc mình cũng dẹp. Mỗi lần gội đầu xong ra nhẹ hẳn đầu, vì ngoài gội đầu, người ta còn massage đầu, massage mặt, rửa mặt nên thực sự là rất dễ chịu. Vì thế nhiều khi người ta không cắt tóc vẫn cứ đi gội đầu, để đầu óc thảnh thơi dễ chịu. Tôi cũng không biết vụ gội đầu này có ở nơi khác ngoài xứ Vịt không, chỉ biết nơi tôi ở nước ngoài hay một số thành phố đã từng qua không thấy, hoặc nếu có rất ít chứ không nhan nhản như ở việt nam. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Thực ra ở những nơi nước ngoài mà tôi biết, làm dịch vụ về cắt tóc thì gái Hàn làm nhiều hơn dân Việt, dân Việt thì trung thành với nghề sơn sửa móng tay hay từ chuyên môn trong giới gọi là “làm lên”, chắc hồi xưa vua Hùng thứ 19 có công chúa nào đó đi lấy chồng xứ khác học được rồi thành tổ nghề, nên về sau phù hộ độ trì con gái xứ này phất lên về đường làm ăn khi xuất ngoại, nhờ thế góp phần đáng kể vào lượng kiều hối chuyển về xứ quê nhà cũng như góp phần đảm bảo % tăng trưởng đúng như Nghị quyết của Đảng , Chính phủ và Quốc hội.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Lắm dịch vụ hay ho như thế, nên bảo sao các tiệm cắt tóc lúc nào cũng đông vui. Ra cắt thường phải đặt trước, trừ ngày mùng 1 một số người kiêng cắt tóc, thậm chí có ông thợ còn nghỉ luôn mùng 1. Đầu của nam thì chắc tháng cũng phải cắt một lần cho gọn gàng, có ông nghiện còn nửa tháng lần đi cắt tóc gội đầu. Ngồi tán gẫu với các ông thợ cắt tóc, thi thoảng vui miệng hỏi thu nhập, hoá ra còn hơn là lương kĩ sư của mình. Mình tỏ ý ghen tị thì các ông nói làm nghệ thuật như anh khó lương cao là đúng, nghề kĩ sư của chú sao bằng, tổng thống Pháp nó cón trả thợ cắt tóc cho nó cả chục ngàn ơ một tháng cơ mà. Không dám cãi nhỡ tí nữa ổng cáu lúc cạo mặt lia lệch cho một đường thì khỏi cãi.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;">Hay là kiếm bộ đồ nghề, đi học rồi chuyển nghề, đỡ áp lực stress lại còn vui, lại còn được gọi là nghề vò đầu thiên hạ, từ ông to đến ông nhỏ.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
</div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal; min-height: 20.3px;">
<span style="font-family: ".sfuitext"; font-size: 17pt;"></span><br /></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-82418875272428065842018-03-05T04:36:00.001-08:002018-03-05T04:36:35.534-08:00Hà nội tháng 11<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<br /></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"> Anh lại trốn thêm một đợt đón tuyết trắng đầu mùa để về kịp hà nội cuối thu. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">ban ngày nắng dịu nhẹ mà nhiều người gọi là nắng mật ong như xua đi cái se lạnh của sương sớm báo hiệu bắt đầu sắp chuyển sang đông.</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Vẫn còn hương cốm lá sen thấp thoáng trong các thúng cốm theo bánh xe của các cô bán cốm rong ruổi qua các phố, anh giờ ngại ăn tinh bột rồi nhưng vẫn không thể cưỡng được vị quyến rũ của cốm. mùi hương hoa sữa giờ có ở khắp các phố, đôi khi là gắt quá đến mức khó chịu. chỉ có mùi hương ngọc lan vẫn nhẹ nhàng đẹp như tên hoa đôi khi bắt gặp đâu đó khi đạp xe một vòng quanh hồ Tây. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">tháng 11 là tháng đẹp nhất của hà nội, trời luôn mát mẻ, không khí luôn bàng bạc mang mác, bầu trời trong xanh, mặt nước cũng tĩnh lặng làm không gian như đứng lại. điểm thêm hai tuần đầu tháng 11 cúc hoạ mi trắng muốt làm xao lòng người hà nội yêu hoa, để cuối tháng là thay bằng màu vàng của các cánh đồng hoa cải ven sông Đuống. Thảo nào mà bà bác của anh ở sài gòn cứ mỗi dịp tháng 11 là phải ra Hà nội thưởng thức mùa thu. Sau một chút thì không chịu được cái lạnh tê buốt của Hà nội còn sớm hơn thì lại không quen cái nắng oi bức của Xứ bắc dù Sài gòn cũng nóng ko kém cạnh. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">thời tiết đẹp cũng khiến con người đẹp hơn, đó cũng là thời điểm dễ mặc đẹp nhất của các cô gái hà nội. không tưng bừng khoe độ hot như mùa hè, cũng không nặng nề lù xù kín cổng cao tường như mùa đông, đó là mùa áo trench coat buberry sành điệu, áo len , áo khoác nhẹ khoác hờ trang điểm bên ngoài những tà áo dài, váy xinh xắn đi dạo thong thả chụp ảnh thảm lá rụng trên đường Hoàng Diệu, Phan đình phùng, hay chỉ đơn giản các cặp đôi nắm tay nhau đi dạo bên tán lá lộc vừng ở bờ hồ Rùa những ngày cuối tuần. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Tháng 11, cũng là tháng của các thầy cô, bạn bè già như anh lại được dịp hẹn hò nhau để đi chúc Tết các thầy cô giáo cũ, hay đơn giản là có cớ để tụ họp chém gió nhớ về tuổi thơ học trò. </span></div>
<br />
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Tháng hối hả của những buổi thang thang phố phường , của kỉ niệm với bạn bè thầy cô, những lúc gấp gáp sống ảo trong những tấm ảnh hoa cúc, cải hay bông lau trên phây trôi đi nhanh chóng, để chuẩn bị chào đón tháng Giáng sinh và năm mới, và những đợt gió mùa lạnh giá đôi lúc tê tái như thổi đi nốt những ngày đẹo đẽ cuối cùng của thu, lại trở về với Hà nội. </span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;">Hà nội 22/2/2018</span></div>
<div style="color: #454545; font-family: ".SF UI Text"; font-size: 17px; font-stretch: normal; line-height: normal;">
<span style="font-family: ".SFUIText"; font-size: 17pt;"><br /></span></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-71536379295784728402017-03-30T13:50:00.000-07:002017-03-30T13:50:39.559-07:00Early first snow <span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Tôi trở về Hà Nội mùa thu </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Đi trong đêm thoảng mùi hương hoa sữa </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Quên bẵng thời gian, chỉ còn nỗi nhớ </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Mùa thu vàng ở một nơi xa </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Vội vàng hỏi: mùa lá phong đã qua?</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Em bảo tuyết đầu mùa rơi sớm, </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Trời trở lạnh, mùa đông sắp đến </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Tôi chợt giật mình </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">Lại mùa thu nữa đi qua…</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;"><br /></span></span>
<span style="color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-size: 14px;">HN 13/10/09</span></span>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-87762715457100713972017-03-30T13:48:00.000-07:002017-03-30T13:53:04.300-07:00Vô thường<span style="color: #1d2129; font-family: Georgia, serif;"><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Ngày hôm nay là sinh nhật, thực ra bây giờ thì cũng không để ý lắm nữa dù rất cảm động khi người nhà bạn bè vẫn nhớ đến mình, cũng cảm ơn anh Mark nữa đã cho kết nối với bạn bè khắp nơi để gửi lời chúc thọ về. Nhưng tôi nhớ ngày này hơn với việc 7 năm về trước, là ngày ngồi trên máy bay về Vietnam. Khi bước chân về cũng không bao giờ nghĩ mình lại ở Vietnam lâu đến thế, vì plan bao giờ cũng là max 5 năm cho một thay đổi nếu thấy không ổn. Cũng không bao giờ nghĩ chuyến đi về lại là bươc thay đổi rất nhiều thứ trong cuộc đời. Và sau 7 năm, cũng ngày này, giờ đây lại đang chuẩn bị ra đi làm lại từ đầu, xã hội đã rất khác cả ở Canada và Vietnam so với hồi mình mới về, mình đã khác, già đi, nhưng quan trọng hơn là suy nghĩ , cách nhìn đời đã khác nhiều.
Bởi vì 7 năm đó là 7 năm thăng trầm nhất của cuộc đời cho đến giờ, cả công việc lẫn gia đình, cả sư may mắn lẫn thất bại, sự đau khổ hay sai lầm, dường như tất cả nó pack dồn nén lại để xẩy ra chỉ trong thời gian ngắn, mà những sự kiện ấy với người khác có khi phải xảy ra trong thời gian gấp nhiều lần con số 5-7 năm ấy, hay có khi cả cuộc đời. Để có người bạn gái thân hiểu mình như chính mình, cũng không tin việc đó có thể xảy ra.
Có rất nhiều người hỏi, có tiếc thời gian đó không khi sẽ phải làm lại từ đầu ở tuổi này, đơn giản là tiếc cũng không để làm gì. Rất nhiều lần ta phải tự hỏi, tại sao cuộc sống luôn đi ngược lại cái mình muốn. khi đề cao và trân trọng nhất việc gia đình, thì khi có rồi lại không được trọn vẹn. khi ta là người rất cầu toàn, thì việc xảy ra lại là ngược lại. Cái được, thì nó lại không như theo cách ta muốn. Theo Đức Phật, những gì đã xảy ra đều có nguyên do, vốn dĩ nó phải thế, hay ta không thể trốn tránh được việc vốn dĩ đã không toàn vẹn để đối mặt với nó, chấp nhận nó là không như ý ta muốn. Cái cách xảy ra với ta cũng một phần do ta, một karma mà ta phải gánh, từ kiếp này, hay kiếp trước, cũng vậy thôi.
Vậy thì, ta đã không thể thay đổi được những gì đã xảy ra, thì con người ta phải thay đổi. Với số đông bây giờ, người ta ra đi có vài lí do chính, vì muốn con cái học hành tốt hơn, hi sinh đời bố cho con, hay vì họ bất mãn với môi trường sống, với xã hội, muốn tìm một chỗ trú chân an toàn, hay để tìm một cách để đổi đời… Tiếc là ta chả thấy có lí do nào là chính yếu trong đó để phải rời xa gia đình và hà nội yêu quý. Đúng là ta thấy không hợp với một số công việc ở Việt nam, nhưng công việc không phải là li do chính, bởi vì ở đâu thì công việc cũng có lúc lên lúc xuống, lúc vui buồn hay áp lưc như nhau, chỉ khác kiểu thôi. Cũng có thể nhiều người nghĩ là một cuộc chạy trốn, với những gì đã xảy ra. Nhưng đơn giản là người ta cần phải thay đổi chính con người mình, cách chấp nhận hạnh phúc và những gì ta có, bằng cách thay đổi môi trường khiến người ta sẽ quyết tâm hay phải thay đổi để sống và tiếp nhận hạnh phúc theo một cách khác với những gì ta đã quan niệm. Nếu có thể coi đó là cuộc đổi đời hay sống một cuộc đời khác với những gì đã qua, thì cũng được. Cuộc đời vô thường, khi bế tắc là khi cần có sự thay đổi.
Có một điều, sau tất cả những gì đã xảy ra,ta vẫn cảm ơn cuộc đời cho ta may mắn hơn nhiều người là có quyền lựa chọn để thay đổi, được sống ở đâu theo cách của ta, và quan trọng hơn người thân yêu nhất luôn ở bên support vô điều kiện cho những gì ta cần.
Hà nội 12.9.2016
</span></span><br />
<div>
<br /></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-40950883045411533872017-03-30T13:39:00.000-07:002017-03-30T13:55:02.474-07:00Uống rượu<span style="font-family: "Helvetica Neue", Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span><span style="font-family: inherit;"><span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Thật nực cười khi một kẻ uống cực kém, nhấp môi một tí là mặt đỏ tưng bừng, không thích uống rượu như anh lại muốn viết về rượu, tất nhiên không phải là khoe hiểu biết về rượu, vì anh chả biết gì, nói như kẻ bợm rượu là biết đếch gì mà thưa thốt, đơn giản là suy nghĩ về uống rượu, như là một cách thưởng thức cuộc sống, như thưởng thức một món ăn, như trà, một thú vui trong cuộc sống.</span></span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">
Không phải ngẫu nhiên mà người ta coi rượu là một trong những phát minh quan trọng nhất của loài người từ khi người Trung hoa phát minh ra nó từ vài ngàn năm trước, còn ở xứ sở của rượu wishky người ta gọi rượu là nước của cuộc sống, hay vang được gọi là máu của Chúa. Hãy bỏ qua nhưng tác hại của việc lạm dụng rượu, vì ở đời cái gì quá cũng không tốt, kể cả tử tế quá cũng không hay, còn tất nhiên uống nhiều rượu quá thì có hại, từ sức khỏe đến tinh thần, say quá không kiềm chế nổi mình thì làm nhiều thứ xằng bậy. Với con người, rượu có lẽ quan trọng nhất là đồng hành với cảm xúc hạnh phúc, đưa con người ta đến cảm giác say, một cảm giác lâng lâng mang lại từ chất men mang lại cảm giác vui sướng cho con người. Cũng có say trà, say café nhưng thực ra nói đến “say” là chỉ ám chỉ say rượu, vì chỉ có say rượu mới mang đến nhiều cảm xúc hỉ nộ ái ố và mang cả niễm vui sướng lẫn cái vật vã như say rượu. </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">
Cũng là chất men có cồn, nhưng rượu khác bia, không phải là vì nồng độ cồn khác nhau hay men rượu khác men bia, mà bởi cách dùng, cũng như cách nó đồng hành với cảm xúc của người uống. Uống bia, người ta đa số chỉ uống khi vui, uống ào ào, uống chung với số đông bạn bè, cũng có những loại bia người ta uống chậm rãi, để thưởng thức, nhưng ít khi người ta uống bia một mình, khi buồn, vì uống thế chán ngắt, đắng và rất khó vào. Còn rượu thì có thể song hành với mọi cung bậc cảm xúc khác nhau của con người, uống để cân bằng cảm xúc: vui uống rượu, đau buồn uống, cô đơn uống, chả cảm xúc gì thỉ uống lai rai giết thời gian. Rượu là phương tiện giao lưu giữa con người, khi vui, người ta uống rượu với bạn bè để chung vui, khi buồn uống để chia sẻ, người ta thường nói uống rượu với người tri kỉ, uống bia với bạn bè chứ ít khi ai nói uống bia với tri kỉ, mà nhưng rượu khi cô đơn khi buồn người ta uống rượu một mình để giải sầu. Anh thì chỉ uống rượu khi vui, để giao lưu bạn bè, ít khi dùng được rượu để giải khuây hay quên đi sự đời, nhưng rất nhiều người khác thì cứ mượn rượu để quên đi nỗi buồn, cho dù chỉ là quên đời trong chốc lát lúc say. </span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">
Rượu mang lại cảm xúc thăng hoa, hay là đồng hành với cảm xúc đau buồn, nên nó thường gắn với nghệ sỹ, đặc biệt với các nhà thơ, quá nhiều nhà thơ nổi tiếng nhờ uống rượu mà có những kiệt tác, không biết có nhà thơ hay nghệ sỹ nào có kiệt tác khi thăng hoa nhờ bia hay trà chưa? Anh say không nhiều và cũng chả ra được kiệt tác nào từ rượu, nhưng chỉ đoán, cái say của rượu, nó từ từ, ngấm dần, nhưng đủ mạnh để tạo nên cảm xúc nồng nàn mạnh mẽ khác với bia. Cũng có thể tại vì anh không uống được nhiều bia, không thích uống bia đầy bụng, chỉ uống rượu, để có thể uống được lâu, để có thể lai rai nhậu kèm với đồ nhắm mà thực chất là mượn rượu để diệt mồi, để được ăn nhiều, mà thiên vị chăng.
</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Nhưng nói về cái nồng nàn của men rượu, khác với bia, nó “đằm thắm” hơn, xin các tín đồ của bia tha thứ cho sự thiên vị của anh. Phải thú thật là anh không thể chịu được vị cồn của thứ rượu quê mới cất từ lò ra, nó quá sốc, quá gắt với một kẻ tửu lượng kém. Rượu uống chỉ ngon khi đã ủ ngâm lâu năm, dù là hạ thổ của xứ rượu nếp cái hoa vàng/ nếp cẩm quê ta, hay rượu nho ngâm trong các bình gỗ ủ hàng chục năm để tạo nên wishkey, cognac , hay sake uống nóng, sochu uống lạnh, khi chất cồn đã hòa quyện trong rượu thành một chất nồng nồng cay cay, mang lại cảm giác say mà vẫn êm, không đau đầu. Rượu uống cũng khác, không tu ừng ực như bia, cũng không từng ngụm nhỏ rón rén như trà, người ta chỉ uống từ tốn chậm rãi, thưởng thức cái chất cay nồng đi qua họng, nóng bừng lên đi vào người lan tỏa ra để rồi đi vào máu, bốc dần lên đến đầu và lan tỏa khắp cơ thể. Cái cảm giác ấy thật đặc biệt, chỉ có khi uống rượu. Cảm giác lâng lâng, say cái say của rượu nhìn thấy đời nó qua một lăng kính hoàn toàn khác, thoát ly khỏi cuộc sống thực tại để bước vào thế giới hư hư thực thực, như là đàn ông uống rượu thấy đàn bà đẹp hơn, những kẻ nhút nhát khi uống rượu trở nên bạo dạn hơn, và hình như khi say người ta lại trở về bản ngã con người thật mà khi thường ít khi thể hiện, đặc biệt khi phụ nữ uống rượu , dường như họ đẹp hơn, quyến rũ hơn. </span></span><br />
<span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="white-space: pre-wrap;"><br /></span></span><span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="white-space: pre-wrap;">Lại nói về say, tất cả những kẻ uống rượu bảo rượu uống không say thì phí cả rượu. Nhưng có kẻ say thì thăng hoa dạng tiên tửu, làm thơ làm văn sáng tác như Lý Bạch Đỗ phủ, có kẻ say là đi ngủ, có kẻ lèm bèm nói nhiều, có kẻ lại mất kiểm soát mình chả biết mình làm gì. Uống say đến độ thăng hoa cảm xúc thì có cái sướng của “say”, chứ còn uống không biết gì hoặc làm việc mất kiểm soát thì phí cả rượu. Uống rượu thì phải hết mình, nhưng kiểm soát được mình là cả một nghệ thuật, để biết giới hạn khi say để chỉ tiên tửu chứ không thành ngộ tửu. </span></span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">
“Rượu ngon phải có bạn hiền”, uống rượu mà có bạn uống thì sẽ vui, “chè tam rượu tứ”, càng đông càng uống được nhiều, nhưng uống để chúc tụng ào ào khi đông bạn bè thì vui tuy có vui nhưng lại không có thời gian tận hưởng rượu mình uống, vì thế, uống để thưởng thức rượu, “nhắm rượu” cũng chả cần đông. “ tửu bất khả ép”, vì ép là giảm đi cái thú của uống rượu, vì thế dù có uống rượu quý mà bị ép thì cũng không thể nghĩ đến ngon hay không. Rượu thì cũng có năm bảy loại, từ loại rượu từ hoa quả như vang, cognac, cider, đến rượu nấu từ ngũ cốc như vodka, sake, wishky, rồi thì từ mía đường như rum nên cáchs thưởng thức có khác nhau. Khi uống người ta cảm giác bằng mũi và lưỡi. để cảm nhận “hương” và “vị” của rượu . Rượu hoa quả như vang, người ta thường dùng kèm với đồ ăn, hay các loại rượu pha Rum, gin để dùng pha cocktail cũng là một nghệ thuật thưởng thức rượu, nhưng như thế thì sẽ bị pha trộn mất hương vị thuần túy của rượu. Với những chai rượu vang ngon và quý, người ta cũng ít kết hợp với thức ăn, mà thường uống rượu không, có chăng thì uống thêm nước suối cho đỡ gắt, để giữ vị nguyên thủy của thứ nước cốt của hoa quả. Còn với rượu mạnh, thì tất nhiên là uống “sex”, có chăng gọi là tí mồi nhậu đưa đẩy để thưởng thức được nguyên cái tinh túy của gạo, của lúa mạch, như hương trời đất. Nhưng ngoài hương và vị của rượu, thì có được cái ngon của rượu, cần có thêm cảm xúc. Cái cảm xúc khi uống rượu nó quan trọng lắm, người ta thấy ngon hay không, uống nhiều hay ít, say hay không phần lớn dựa vào cảm xúc hay tâm lý. Cái cảm xúc ấy được tạo nên bởi cảnh vật xung quanh, bởi thời tiết, nhưng có lẽ quan trọng nhất là người uống cùng, uống để chia sẻ cảm xúc. Âu Dương Tu đời Tống đã phải thốt lên bên Tây Hồ của nàng Tây Thi ngày xuân:
Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu
Thoại bất đầu cơ bán cú đa
(Gặp người tri kỷ ngàn ly thiếu
Lời không hợp ý nửa câu nhiều)
</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Uống một mình thì buồn, lại còn chóng say, uống khi đông thì lúc cao hứng mạnh ai nấy chém, vừa không thưởng thức được rượu lại còn không chia sẻ được cảm xúc. Uống rượu hay nhất có lẽ là “đối ấm”, uống hai người, với bạn bè cũng được mà có lẽ tuyệt với nhất là uống với “tri kỷ”. Cái sự uống rượu với “tri kỷ” nó đã được các nhà thơ, nhà văn Tàu nâng lên thành đạo, đến như ông vua tiểu thuyết Kim Dung khi viết về các nhân vật của ông trong tiếu thuéứt võ hiệp.đã mô tả không biết bao nhiêu cuộc rượu giữa các tri kỉ hay bằng hữu. Khi có chén rượu, bên bằng hữu hay tri kỳ, người ta dễ dàng bộc lộ tâm tình, rượu là cái cớ để trao đổi. uống mà có bạn để nói chuyện, thì uống được nhiều, ít say, còn cứ uồng tì tì chả nói câu nào, chắc đổ cái rầm. Nhưng như ai nói, uống rượu không say thì phí cả rượu. Thôi thì lại nói tiếp về say vậy.
</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Khi rượu vào, dĩ nhiên là say. Thực ra thì nói là say thì có nhiều loại say: say rượu, say trà, say café, say sóng, v.v. Nhưng tất cả các thứ say trên, chủ yếu là ảnh hưởng đau đớn khó chịu về thân thể. Nhưng chỉ có say rượu, và say tình, là hai thứ say có lẽ tác động đến cảm xúc và tình cảm hay tinh thần của người say. Say rượu thì cũng có nhiều kiểu, có kiểu mặt đỏ phừng phừng rồi cao hứng xả qua đường nói, nếu còn kiểm soát được thì dám bạo dạn nói những lời có khi chưa bao giờ dám nói lúc tỉnh, còn nếu không biết gì thì làm nhảm những lời ngông cuồng. Có kẻ thì say cứ xịu dần đi rồi gục, lăn ra ngủ, ấy lại là may, còn hơn kẻ làm những điều xằng bậy , rồi tỉnh dậy chả nhớ mình làm gì. Lại cũng có người uống vào say rồi khóc tu tu, thường là phụ nữ, hay nếu là đàn ông thì cũng là tính cách mềm yếu. Nhưng say rượu thì dù chậm hay nhanh, có mệt mỏi đau đớn vật vã như say vang thì cũng sẽ tỉnh, dù nặng hay nhẹ thì cũng sẽ hết, người nhanh thì qua đêm còn người chậm thì mất cả ngày hôm sau, sẽ trở lại bình thường. Còn say tình, khó mà tỉnh, có tỉnh, thì dù có thế nào, cũng vẫn còn vết đau rất khó xóa. Thế cho nên, say rượu chính ra không đáng sợ, cứ uống thôi, miễn đừng uống rượu đểu để ngộ độc hay say đến chết để đi luôn về với tổ tiên, còn say tình, chính ra mới đáng sợ, vì chả biết bao giờ tỉnh, càng tỉnh rồi lại càng vẫn thấy đau trong lòng, vấn đề là chả ai ngăn được say tình.
</span></span><br />
<span style="color: #1d2129; font-family: "georgia" , serif;"><span style="font-family: Helvetica Neue, Arial, Helvetica, sans-serif; white-space: pre-wrap;">Đặc biệt và tuyệt vời nhất là khi người ta nâng ly bên người tình, như Trương vô kỵ ngồi đối ẩm bên Triệu Mẫn, hay các cặp trai gái Pháp ngồi với nhau bên ly champagne, ly vang thì không biết người ta say vì men tình hay men rượu, có lẽ vị cay của men rượu hòa với vị ngọt của men tình cả hai quyền vào nhau, để tạo nên sự thăng hoa cho cuộc yêu. Có điều say rượu với người thường thì dễ, với anh còn dễ nữa, vì anh uống kém, còn say tình thì chả biết yêu bao nhiêu là đủ. Nên có khi say rượu trước cả say tình, thì còn làm ăn gì.
Nhân hôm uống nhiều rượu, tán nhảm tí.
Thái bình, 25/5/2016.</span></span>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-57425261175960635572016-01-17T00:40:00.000-08:002017-03-06T20:08:29.299-08:00Sài gòn<div class="_4lmk _2vxa _5s6c" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="_39k5 _5s6c" style="text-align: justify;">
<div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
<i><span class="_5yi_">Viết cho người chắc sẽ không bao giờ vào FB.</span></i></div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Sài gòn,</div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Anh lại phải chờ vài tiếng cho chuyến sau, lần này là do lỗi chủ quan ra muộn khi cố ngồi thưởng thức nốt những bản nhạc xưa xưa trong quán cafe cũ cũ từ cái tên trở đi của Sài gòn, chứ không phải là như bao lần trước lỗi của nhà tàu delay airline. Mỗi lẫn chờ máy bay từ đây về HN (mà hình như lần nào cũng bị chậm chuyến), anh vẫn luôn có ý nghĩ nghĩ lẩn thẩn về thành phố này mà đến hôm nay mới note lại. </div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Có quá nhiều thứ để anh thích ở đây, với người ham chơi/ham vui và ham ăn như anh, và anh cũng thấy giá mình sống ở đây sẽ hợp với mình hơn như bao người đã nói. Nhưng có cái gì đó không hiểu tại sao anh vẫn luôn cảm thấy có gì đó luôn ngăn cản mình, như một dạng hai người vừa yêu mà thiếu duyên, không thể đến được với nhau. </div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Sài gòn đã cho anh bao kỉ niệm ngọt ngào mỗi khi anh vào, là những khi anh yêu/ được yêu những người con gái Sài gòn, để mỗi lần vào khi có họ anh luôn luôn cảm thấy được Sài gòn thân thiện, thật thà, anh như một cậu bé được dẫn đi khám phá những gì luôn mới lạ, đến đã có lúc anh tưởng như mình đã rất thân thuộc với thành phố này. Đôi khi anh cứ nghĩ mình gần giống với chàng trai trong cuốn sách của bác Phan An viết về người Hà nội ở Sài gòn nhưng hoá ra lại không phải. </div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Vào Sài gòn một mình, những người con gái vì nhiều lí do đã không còn ở bên anh, anh luôn cảm thấy Sài gòn vừa có gì đó thật hấp dẫn nhưng cũng vừa xa lạ, cứ như chỉ khi vào đây anh mới cảm nhận được sự cô đơn. Ở một mình thì với người FA trường kỳ như anh không có gì lạ, ở rất nhiều nơi, những thành phố xa lạ khi anh ở nước ngoài, anh lại không có cảm giác lạc lõng như Sài gòn đến mức không muốn xách cả máy ảnh đi chụp và lại chỉ muốn ra Hà nội, dù Hà nội thì anh cũng vẫn một mình, không hơn gì. </div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Hay là anh cứ phải có một người con gái ở bên mỗi khi ở Sài gòn, nhưng điều đó giờ là khó gần như không thể, phải không em? </div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
Sgn, 17/01/2016.</div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
LTA.</div>
<div class="_2cuy _3dgx _2vxa">
<br /></div>
</div>
</div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-65249332260716937822015-08-02T00:35:00.000-07:002016-07-07T00:44:56.715-07:00Cháo chửi<div style="text-align: justify;">
Nhân
chuyện cô giáo tiếng Anh nổi tiếng ca nhạc RAP, làm tôi nhớ về thời đầu
tiên năm 97-98 đi học luyện TOEFL, lúc đó ở Hà nội rất ít người dạy.
Thầy dạy tôi rất nổi tiếng ở cả hai khía cạnh là dạy giỏi (so với thời
bấy giờ khi trình độ mình quá phọt phẹt, còn giờ thì chịu)/ chửi học
sinh như hát hay, các loại bò, chó ,lợn được nhắc đến đủ cả. Đại<span class="text_exposed_show">
đa số học trò không chịu được nhiệt nên bỏ, còn một số bạn chịu được
nhiệt thì có khi cũng phải cám ơn thầy vì có khi thầy chửi mà tôi tuy
dốt cũng phải học. Tuy nhiên có một bạn do trẻ con cấp 3 chưa đủ bản
lĩnh, bị thầy chửi khóc lóc về kể với mẹ, nhà bạn í ở phố Huế, đoạn phố
Thịnh Yên Yên bái gì đó, mẹ bạn ấy nghe xong sai ngay hai đệ tử đến gọi
thầy ra vuốt cho thầy vài phát vào má. Còn một đại ca cũng lớp với tôi,
sau này nghe đâu làm chức thầy cũng to to trong trường ĐHBK hà nội, thì
nghe thầy chửi ngu không bằng mấy con ở trên trong khi bác ấy đã là tiến
sỹ (Nga xịn), cầm luôn cái ghế tí phang lại thầy, nói là ông chỉ là
thạc sỹ , hơn gì tôi, may các bạn cùng lớp can kịp. Sau câu chuyện này
thì tôi nghĩ là hay là nguời giỏi đều có tí cá tính lập dị, hay là (tự
cho mình) giỏi nên cố tạo cho mình cái quyền được lập dị. Cũng như đi ăn
ở rất nhiều quán ăn gọi là có tiếng HN, cháo bị chửi suốt ngày, phở thì
phải bưng bát xếp hàng, làm bạn mình dân trong Nam ra không chịu được.
Trong khi dân HN thì hí hửng coi như đó là nét văn hóa, có khi phải có
tí chửi mới nổi tiếng, càng chửi càng đông, lạ thế.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Âu
cũng là do số lượng dịch vụ, đồ cung chất lượng ít nên người bán có
quyền còn người mua thì cắn răng , còn khi hàng tốt dồi dào thì người
mua có quyền chọn lựa mua chỗ nào hàng hóa chất lượng vừa tốt và thái độ
phục vụ tôn trọng khách hàng và coi khách hàng là thượng đế. Tôi thì
trước đây cố mà chịu để vào ăn những quán cháo chửi, phở xếp hàng, còn
giờ đây khi chất lượng các nơi nó “xêm xêm”, chưa kể các hàng quán còn
sập xệ, mất vệ sinh ngay bên cạnh cống rãnh vỉa hè thì mình cứ chọn nơi
nào sach sẽ tuy có thể không ngon bằng chỉ gần bằng nhưng được phục vụ
sướng là mình vào. Cũng như ông thầy cũ của mình, giờ chắc sẽ không thể
có nhiều học sinh như thời xưa khi có rất nhiều người giỏi bằng, hơn ông
ấy mà dạy thái độ lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Chắc chắn cái văn hóa
bán hàng khệnh khạng, chửi bới của một số người bán ở ngoài Bắc sẽ bị
các bạn trong Nam mang thái độ phục vụ khách hàng thượng đế ra oánh bật.
Đã bắt đầu có một số quán café, sinh tố do các bạn người Nam ra và
training nhân viên Bắc về cung cách phục vụ khách hàng cho tử tế. Nhưng
dân Bắc vẫn thích cháo chửi phở xếp hàng coi đó là nét riêng của xứ Bắc
để vẫn ùn ùn kéo đến ăn thì tôi chịu, biết đâu chỉ có mỗi tôi thấy khó
chịu, còn đa số bà con coi thế mới là ngon thì tôi cũng chả dám có ý
kiến </div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-797195925281558932015-07-17T00:37:00.000-07:002018-07-19T06:51:13.907-07:00Lan man về “đi chơi”-du lịch khám phá.<div style="text-align: justify;">
Có
lẽ tôi phải cảm ơn lần đi xe hàng nghìn km dọc bờ biển Atlantic cùng
thầy hướng dẫn và bạn học cùng đến bờ Đông Canada , nơi có bờ biển Đại
Tây Dương giữa tháng 6 trời mùa hè mà nhúng chân xuống biển thấy lạnh
ngắt, được nhìn thấy vịnh Fundy, nơi có thuỷ triều cao nhất thế giới,
đến đồi nam châm ngồi lên xe ô tô cho nó tự chạy ngược từ dưới chân dốc
lên đỉnh đồi, rồi sau đó trong những chuyến đi dã ngoại cũng bạn bè ngắm
nhìn phong cảnh thiên nhiên ở Canada và Mỹ, đã thôi thúc tôi niềm ao
ước được khám phá con người và những vùng miền chưa biết, đặc biệt là
chiêm ngưỡng phong cảnh tự nhiên hùng vĩ, những kì quan do thiên nhiên
tạo nên. Vài năm sau khi trở về thăm nhà, trong chuyến đi du lịch xuyên
Việt , tôi đã nói với một bà người Anh đồng hành trên chuyến đi từ Đà
Nẵng vào Huế: "cho đến giờ tao đi tham quan các thành phố ở Canada và Mỹ
còn nhiều hơn cả các nơi trên đất nước tao".</div>
<div style="text-align: justify;">
So với những người
khác, tôi đi du lịch không nhiều, không đáng để kể ra thành tích xem đi
được bao nhiêu nước, bao nhiêu thành phố, hay khoe đi được lên những
vùng đất quá khó khăn để chinh phục như Tây tạng, Bắc cực để trải nghiệm
hay thử thách bản thân. Nhưng tôi cũng đã có may mắn là những trải
nghiệm của nhiều kiểu du lịch khác nhau, khi một mình rong ruổi cả tháng
ở châu ÂU, hay đi cả đoàn bạn bè vài chục người đi road trip các thành
phố ở Mỹ, hay có khi lại chỉ đi vài người trong những chuyến đi ở Rocky
mountain hay Myanmar, Trung Quốc. Cách đi du lịch khám phá của mỗi người
cũng khác nhau, và khi quan sát tự nhiên tôi suy nghĩ về cách đi du
lịch của chính mình và những người xung quanh mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span class="photo " style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><span class="caption">Grand Canal, Venice</span></span></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqK5IBUjIcdxm1CZjzmTRws0VakXzoKfHmQnoPHxlauzniJkqikaFgiJHL4afBz2O_g2rw_YmDe2xQseP_2qt9dj3LYXT7lAqqSuWyINHLRNNtrMmoRDaT_pRd6yvIxcEziZ3NdwTX374/s1600/DSC_0001.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1065" data-original-width="1600" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqK5IBUjIcdxm1CZjzmTRws0VakXzoKfHmQnoPHxlauzniJkqikaFgiJHL4afBz2O_g2rw_YmDe2xQseP_2qt9dj3LYXT7lAqqSuWyINHLRNNtrMmoRDaT_pRd6yvIxcEziZ3NdwTX374/s640/DSC_0001.JPG" width="640" /></a></div>
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Du lịch kiểu gì?</div>
<div style="text-align: justify;">
Du
lịch người ta chia ra rất nhiều loại, có những loại chuyên biệt, như du
lịch sinh thái, văn hoá, nhưng thực ra chung nhất phổ biến thì có du
lịch nghỉ dưỡng và du lịch khám phá có lẽ thịnh hành hơn cả, mà trên thế
giới có lẽ ngừoi ta phân biệt bằng "tourist" hay "traveler" mà tôi cũng
không biết tiếng Việt nên chuyển ngữ thế nào cho hợp lí, thôi thì đúng
như những người quen phê phán chỉ trích tôi mỗi khi đi du lịch khám phá
là “ham chơi”, thì tôi tạm gọi du lịch khám phá là “đi chơi”, khác với
“đi nghỉ”, vì “đi chơi” không thể được nghỉ mà nhiều khi còn mệt và vất
vả gấp mấy ngồi nhà hay đi làm, khác hẳn với “đi nghỉ”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Kiểu đi
tourist là du lịch nghỉ dưỡng, ra các khu khách sạn, resort ở biển, ở
núi, nghỉ ngơi, ăn uống , vui chơi giải trí, tắm biển, ngắm núi ngừoi ta
cũng có thể kết hợp tham quan danh lam thắng cảnh nhưng tựu trung vẫn
là nghỉ ngơi, vốn chủ yếu ăn, ngủ, và relax. Vì thế, mục tiêu của những
kiểu đi nghỉ này là các khách sạn, khu nghỉ dưỡng sang trọng, đẹp
đẽ, những bãi biển trong khung cảnh thơ mộng, những cảnh đẹp nổi tiếng.
Nếu có đi tham quan, cũng thường là có tour guide, đỡ mất công tìm
hiểu, chuẩn bị, thật là sung sướng an nhàn. Đi với gia đình, trẻ con,
người lớn tuổi, có lẽ hợp với kiểu này. Và cũng có những người, du lịch,
với họ, đồng nghĩa với du lịch nghỉ dưỡng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng cũng có
những người, lại không thích đi kiểu nghỉ dưỡng, với họ, nằm trong khách
sạn , resort một ngày là chán, càng không muốn đến những danh lam thắng
cảnh quá đông người. Họ muốn là những traveler, đi du lịch mục đích để
khám phá vẻ đẹp thiên nhiên, con người hay trải nghiệm khám phá sâu
cuộc sống thực ngoài đời thường ở những vùng họ đến. Người du lịch khám
phá, đa số là họ thích tự đi, tự tìm hiểu những gì mình thích, bần cùng
bất đắc dĩ mới phải theo tour, vì họ muốn tự do theo ý thích của mình
chứ không gò theo lịch trình của hành trình tour vốn nhất nhất theo một
công thức chung cho bao người. du lịch kiểu này, những khách sạn ,
resort sang trọng lại không phải là những ưu tiên hàng đầu, miễn là
những khách sạn/nhà nghỉ thuận tiện đi lại, sạch sẽ và an toàn với giá
cả hợp lý là đủ. Đôi khi họ chấp nhận cả những motel giá rất rẻ cho
những ngừoi du lịch ba lô (backpaker), và coi đó cũng là những trải
nghiệm thú vị.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Một số traveler coi du lịch khám phá "đẳng
cấp" hơn du lịch nghỉ dưỡng của dân tourist. Thực ra việc là tourist
hay traveler là tuỳ thuộc hoàn cảnh của ngừoi đi, của nơi đến và cả sở
thích và khả năng của từng người. Rõ ràng việc đi du lịch khám phá, đòi
hỏi một chút gian khổ, mạo hiểm và cả kĩ năng , sức khoẻ hơn nhiều so
với du lịch nghỉ dưỡng. Nhưng bù lại, cảm giác trải nghiệm đối với những
người ưa mạo hiểm sẽ thú vị hơn nhiều so với những sự sung sướng an
nhàn hưởng thụ đầy đủ tiện nghi nhưng nhàm chán của những chuyến nghỉ
dưỡng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhqGtCPcFsMl9YXBnyLPXV8zVbDF92TPc0em4IBzyqgjoZN_ILaZ4VqHyYalPObfeJJSCUap8W8mp83qOshVJHKOdqJQ4naQnorfaNC2BHX_dDMICPHiO4-KJuyAWyalNg9kQXdWAiRiCc/s1600/DSC_0047.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1065" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhqGtCPcFsMl9YXBnyLPXV8zVbDF92TPc0em4IBzyqgjoZN_ILaZ4VqHyYalPObfeJJSCUap8W8mp83qOshVJHKOdqJQ4naQnorfaNC2BHX_dDMICPHiO4-KJuyAWyalNg9kQXdWAiRiCc/s400/DSC_0047.JPG" width="265" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">At Pisa tower</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Phượt/backpacker</div>
<div style="text-align: justify;">
Thực
ra tôi cũng không rõ từ "phượt" xuất phát từ đâu và định nghĩa chính
xác thế nào là phượt. Tôi chỉ hiểu nôm na thông thường đối với traveler,
có một số lượng không nhỏ các backpacker ( khách du lịch ba lô), họ
thường là những người đi du lịch khám phá theo tiêu chí tiết kiệm, tránh
xa các tiện nghi, để vừa trải nghiệm hòa mình vào cuộc sống của dân địa
phương, vừa tiết kiệm đi được càng nhiều càng tốt. Nhưng hình như
“phượt”, là hơn thế, không phải vì lý do chính tiết kiệm, mà họ cố tình
theo đặt bản thân trong những điều kiện thử thách khắc nghiệt, gian khổ
mạo hiểm, đôi khi nguy hiểm đòi hỏi sức chịu đựng và tinh thần chịu
đựng gian khổ rất cao để chứng tỏ mình. Cảm giác mạo hiểm tự vượt lên
bản thân mình khi đi du lịch là niềm đam mê, trải nghiệm bản năng sống
trong những thử thách là đặc trưng của “phượt”. Một mặt, tôi khâm phục,
nhưng đôi khi, cảm giác ranh giới của việc mạo hiểm không đáng có với
trải nghiệm để thử thách là lằn ranh giới không rõ ràng, để mạo hiểm,
đùa cợt hay tệ hơn là phung phí tính mạng mình là việc thật khó mà chấp
nhận. Giữa việc dũng cảm, mảo hiểm nhưng có trang bị đầy đủ kỹ năng sống
và việc liều mạng không đáng có để thể hiện cái tôi là quá mỏng manh,
có lẽ tôi chưa đủ thấy mình được xếp vào hạng phượt khi đi du lịch khám
phá.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đi du lịch khám phá đến một vùng đất nào đó, có lẽ có
mục đích chính: ngắm phong cảnh, trải nghiệm cuộc sống của con người,
văn hóa đặc trưng của vùng đó, và đặc biệt không thể bỏ quên thưởng thức
đồ ăn, đặc sản văn hóa của vùng đất nơi mình đã đi qua. Vì thế, có thể
người ta không cần phải ở trong những khách sạn sang trọng, tiện nghi,
đắt tiền khi đi du lịch khám phá, mà chỉ cần những nơi ở an toàn, sạch
sẽ, nhưng dứt khoát không thể vì tiết kiệm mà bỏ qua những trải nghiệm
của những trải nghiệm văn hóa, đặc biệt là ẩm thực đặc biệt ở những nơi
mình đã đặt chân đến. Nếu có người sẵn sàng ngủ được trên gường xếp ở
nhà homestay với ông bà già người Ý ở Venice chỉ có mất 12 €, nhưng cũng
không ngại việc bỏ ra gần 30€ cho cốc café ở Grandcaffe Quadri chỉ để
ngắm khung cảnh hoàng hôn của quảng trường St. marco ở Venice, thì cũng
không khó hiểu nếu ai đó đã đặt chân đến Dubai, có lẽ ai cũng sẽ cố đặt
để được ngồi ăn trên nhà hàng trên Burj Khalifa để được thưởng thức trà
chiều nhìn hoàng hôn trên vịnh Dubai với giá ít nhất 400-500$. Trải
nghiệm những gì tinh túy nhất của vùng đất mình đến, luôn là mơ ước, mục
đích của những người đi du lịch khám phá.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhF__uTi9uGYobVf65RdA0C3ZS1j_c_rW4SHMUfYSf-IM4HlfTF-H-tMiWBJsRosp8S3i8o4nNqP5gA6qa2JmDtb8upt_che46m3RN2HH3c3wxvzT2dCUtSV5lGzEp3ZhzNGNerHRC4BA8/s1600/bastei2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhF__uTi9uGYobVf65RdA0C3ZS1j_c_rW4SHMUfYSf-IM4HlfTF-H-tMiWBJsRosp8S3i8o4nNqP5gA6qa2JmDtb8upt_che46m3RN2HH3c3wxvzT2dCUtSV5lGzEp3ZhzNGNerHRC4BA8/s320/bastei2.jpg" width="320" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Bastei, Dresden</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Been there/done that hay đi chậm rãi, thong thả:</div>
<div style="text-align: justify;">
Ngay
đi du lịch khám phá, đến một nơi nào đó, cũng có nhiều kiểu đi, có
những người thích đến chớp nhoáng, lướt qua những điểm nổi tiếng, ào một
cái rồi đi tiếp, đi để biết được càng nhiều càng tốt trong thời gian
ngắn nhất có thể, người dễ tính thì bảo là cưỡi ô tô xem hoa, người đùa
thì bảo là đi để lấy thành tích, kể được nhiều nơi mình đến, cũng là một
kiểu đi khám phá của rất nhiều người. Những lần đầu tiên khi đi du lịch
của tôi cũng là những cuộc chạy sô been there done that như thế, chỉ vì
muốn đến thật nhiều, nhìn ngắm được thật nhiều, cũng là một cái thú
vui. đi nhiều có lẽ thích hợp với phong cách ưa khảm phá của tuổi trẻ,
háo hức, sôi động. Kiểu đi như thế chủ yếu là đển nhìn ngắm phong cảnh,
cảnh vật hơn là tìm hiểu và thưởng thức cuộc sống. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXiJfqW1JlXpKFzt8rm4oycrT8hsV1-pK1k2KqmCcRjjzG7f8GvFCqKzC5LxJ3RvUpMsirtgkohONGXLXfRMn5VYauUbzyzheGOm4UYQ94C5dKUkXBEKxGUpISaAzhJaTBC-rn4GNZ7I8/s1600/berlin+wall.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXiJfqW1JlXpKFzt8rm4oycrT8hsV1-pK1k2KqmCcRjjzG7f8GvFCqKzC5LxJ3RvUpMsirtgkohONGXLXfRMn5VYauUbzyzheGOm4UYQ94C5dKUkXBEKxGUpISaAzhJaTBC-rn4GNZ7I8/s640/berlin+wall.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<span class="photo "><span class="caption">Berlin</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn
một lí do nữa để đi lướt qua những điểm đã đi để tìm những nơi mình
thật sự thích thú, là họ tự nhủ sẽ có ngày quay lại, và sẽ có thời gian
xem thật kỹ. Nhưng lại có những người đến nơi nào là họ cứ nhẩn nha xung
quanh nơi dó, đi thật kỹ, không cần đi quá nhiều, với họ, trải nghiệm,
thưởng thức từng khoảnh khắc quan trọng hơn là số lượng. Nhưng tuyệt vời
nhất có lẽ là khi đến khám phá ở những vùng, mà có bạn bè, thổ dân làm
tourguide. Đôi khi không phải là những địa điểm nổi tiếng được ghi trong
lonely planet, tripadvisor mà các tourguide dẫn bạn đến chỉ để chụp ảnh
toạch toạch rồi đi, hay những quán ăn đắt tiền được xếp hạng sao của
Michelin khiến bạn thèm thuồng, nhưng là những gì đặc trưng của những
nơi mà nếu không phải người dân ở đó, chịu tìm hiểu thì đôi khi những kể
cả những tour guide có kinh nghiệm cũng không thể biết được. Đó đôi khi
là những quán nhỏ, bình dân, trong không khí ấm cúng của những con phố
nhỏ chỉ những thổ dân mới biết, tạo cho bản những cảm xúc riêng biệt khi
đi du lịch khám phá. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhAZB9u6osW7BAOSTIK3MmW5X5AuUgvcHaN3SdtvQxZw1qFDf0uNHZrt1zEiIq4uh8Zy5fAknNyaS_5HMUZAfh9o_QCDAcoqf4ggnNR5_l9PMJ8fuJMdm6wLm_RyN3_rQwvIBZcGAOZQ3g/s1600/DSC_0360.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1065" data-original-width="1600" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhAZB9u6osW7BAOSTIK3MmW5X5AuUgvcHaN3SdtvQxZw1qFDf0uNHZrt1zEiIq4uh8Zy5fAknNyaS_5HMUZAfh9o_QCDAcoqf4ggnNR5_l9PMJ8fuJMdm6wLm_RyN3_rQwvIBZcGAOZQ3g/s640/DSC_0360.jpg" width="640" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Cửu Trại Câu,</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đi với ai? một mình/đi group/ đi nhiều người</div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn
đã từng bao giờ đi du lịch một mình? Bạn thích đi một mình, hay đi
group nhiều người? Thực ra tôi cũng không biết là tại vì có một mình nên
người ta thích đi du lịch khám phá để đỡ cô đơn, hay là tại vì người có
một mình thì việc đi du lịch dễ dàng hơn vì người ta có thời gian cho
riêng mình, và cũng dễ quyết định hơn. Rất nhiều chuyến tôi đi du lịch
một mình, đi một mình tự do, chủ động thời gian, đi nhanh, theo sở thích
vui đâu chầu đấy. Dân du lịch đều là những người phóng khoáng và cởi
mở, dễ kết bạn và nói chuyện, đi đến đâu có rất nhanh chóng kết bạn
cùng những người cũng đi một mình như họ, hết chuyến thì lại chia tay
đến chỗ mới nên không sợ buồn hay cô đơn như mọi người nghĩ. Và không
hiểu sao, người ta đi một mình thì rất dễ kết bạn. Tôi không cảm thấy có
vấn đề gì trong việc đi du lịch một mình trong chuyến đi cả tháng ở
châu Âu, cho đên khi ngồi ở Venice và sau này là một số nơi khác, và
thấy tiếc rằng giá có một người thân của mình, dù là bạn đời, hay người
mình yêu thương để cũng ta cảm nhận được những gì mà khi ta hưởng thụ
một mình, ta sẽ cảm thấy ích kỉ và feel guilty. Tuy nhiên, ở Việt nam
thì khác, đi du lịch một mình, người ta sẽ nhìn bạn bằng con mắt nếu
không thương hại vì FA thì cũng là con người kì cục J). </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhm9s0aWNReV9L9CeXJ49U3j3cC-0MbTeUp18iopLD23P8FL31VHeTf7osoO_0rJy6riKHDKHjlwlZl94Pq_ClGEgThB3zWYHunkiDoa1xV7-5GOBvLbZIG469Dj7TesPag_gyMRCHCW6Y/s1600/venice+st+marco.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhm9s0aWNReV9L9CeXJ49U3j3cC-0MbTeUp18iopLD23P8FL31VHeTf7osoO_0rJy6riKHDKHjlwlZl94Pq_ClGEgThB3zWYHunkiDoa1xV7-5GOBvLbZIG469Dj7TesPag_gyMRCHCW6Y/s640/venice+st+marco.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<span class="photo "><span class="caption">Venice St Marco</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trái
lại, nếu có thể có những người bạn đồng hành trong những chuyến đi thì
còn gì bằng, trên nguyên tắc càng đông càng vui. Nhưng để kiếm được
những người bạn đồng hành cùng sở thích, tổ chức được một group đi chơi
cũng không dễ. Chỉ cần nhóm hơn mười người trở lên là đã nẩy sinh rất
nhiều vần đề, chỉ riêng việc đến địa điểm đi chơi nào đó,chờ nhau tốn
thời gian, mỗi người một ý khi có vấn đề cần giải quyết, rất dễ bể sô.
Những chuyến đi đông người tuy vui nhưng cuối cùng thì đi lại rất mất
thời gian và đi tham quan được rất ít. Có lẽ một nguyên tắc khi đi du
lịch dạng khám phá the group, không theo tour, là có những người bạn
tương đồng cả về sở thích, cũng như sức khỏe và kinh nghiệm thì chuyến
đi sẽ thành công hơn nhiều, và cũng không nên đi quá đông, có lẽ 4-8
người là vừa cho một group đi chơi tự tổ chức. Chỉ trong những chuyến đi
du lịch, đôi khi bạn khám phá ra được nhiều điều rất khác ở người bạn
hàng ngày của mình, mà đôi khi trong cuộc sống thường nhật ta không để ý
hoặc khó nhận ra, cả điều tốt lẫn điều xấu. Có lẽ vì thế nên có ở đâu
đó nói rằng “You should never marry a girl (man) until you’ve traveled
with her (him)”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tất nhiên không phải là travel theo kiểu các đôi
tình nhân đến các nơi lãng mạn chụp ảnh show FB, nằm resort thơ mộng để
ngắm hoàng hôn và làm tình, mà thực sự là đi du lịch khám phá để hiểu
cách ứng xử của nhau mà khi yêu , bị mờ mắt người ta ít để ý.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span class="photo "><span class="caption"><br /></span></span>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifmH_Gg9MUVdAQr0koLjKrdr1EfEOOV4j0D7QulLox2jGVqwzjehM67youJDEDwlrCM6U29o1aK3JVrWtY_BtPD_VKQxU0-A1LcW95oKknALjeGprVnB64sAZdzgQL4zuY43ivoULDKIc/s1600/DSC_0988.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1065" data-original-width="1600" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifmH_Gg9MUVdAQr0koLjKrdr1EfEOOV4j0D7QulLox2jGVqwzjehM67youJDEDwlrCM6U29o1aK3JVrWtY_BtPD_VKQxU0-A1LcW95oKknALjeGprVnB64sAZdzgQL4zuY43ivoULDKIc/s640/DSC_0988.JPG" width="640" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Prague</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đi đâu?</div>
<div style="text-align: justify;">
Rất
nhiều người, khi nhìn bạn bè đi chơi đâu đó và tung ảnh lên facebook,
cả một đám bạn bè ở nhà lại cứ ngồi xuýt xoa, xin thông tin và nhấp nhổm
muốn đi. Vậy nếu máu thì “nhấc ba lô lên và đi”, có điều những người đó
lại chỉ tiếc thế thôi khi mà rủ đi lại cứ tìm đủ mọi lý do để ở nhà,
bởi đi du lịch khám phá không dành cho những người ưa “hưởng thụ” hay
relax, bởi đôi khi để đến được nhưng nơi mình muốn chiêm ngưỡng, cần có
cả thời gian, sức khoẻ, gian khổ và đôi khi mạo hiểm. Khi thấy bạn bè đi
được khắp nơi, dù rất thèm muốn, tôi nghĩ rằng thế giới này quá nhiều
nơi đáng để đi, đáng được chiêm ngưỡng, trong đời con người làm sao ta
có thể đi hết được. Vậy thì hãy tận dụng thời gian khi ta còn sức khỏe,
tiền bạc để có thể đi khám phá những nơi mình thật thích, phù hợp điều
kiện thời gian của mình, đi được đến đâu là tùy duyên. Có cơ hội đến
được khám phá ở đâu, là hạnh phúc ở đó. Đã 3-4 lần đi công tác Hàn Quốc,
lần nào tôi cũng hăm hở với ý định đi khu Phi quân sự Bàn Môn điếm
(DMZ), nhưng vì lí do này hay lí do khác, lần nào cũng trượt, và tôi
cũng đành an ủi, thôi cũng không tiếc, khi không được đi chỗ này, thì ta
sẽ được tham quan ở chỗ khác, có khi hay hơn. Mỗi người đều tự lập ra
một wish list/most wanted của riêng mình, vì must see list của người này
đâu có giống người khác, khi sở thích là khác nhau, tôi đã nhìn rất
nhiều dạnh sách “ Places must see before you die” nhưng đôi khi hơn nửa
số đó không gợi cảm hứng cho tôi, vậy thì trước hết hãy tự hỏi mình, khi
ta đi khám phá, sở thích của ta là gì, hay nói chính xác hơn là trả lời
câu hỏi: </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjNoNyS5A9oy4P0Ovzxg9zUcKoWhhOLkVibGlXl_VnKkXUGKzupSUocGry7RAXFeus2KP3EbQAMB5UGpHCoFkqg0NmZiUamQdFMfhwaF0vR_1dPaVK3sveP2u2sJ3L1qC5W2Vw8ptZz73Y/s1600/DSC_0683.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1078" data-original-width="1600" height="215" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjNoNyS5A9oy4P0Ovzxg9zUcKoWhhOLkVibGlXl_VnKkXUGKzupSUocGry7RAXFeus2KP3EbQAMB5UGpHCoFkqg0NmZiUamQdFMfhwaF0vR_1dPaVK3sveP2u2sJ3L1qC5W2Vw8ptZz73Y/s320/DSC_0683.jpg" width="320" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Trương Gia Giới</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đi xem gì, chơi gì?</div>
<div style="text-align: justify;">
Mỗi
nơi có đặc sắc riêng, nếu bạn đi châu Âu, đến các thành phố, bạn sẽ
được chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc tuyệt đẹp, những toà lâu
đài lộng lẫy, những kiệt tác do con người taọ nên. Những bảo tàng,
phòng tranh, tượng đài ở Rome, Paris, London luôn quyến rũ rất nhiều
người. Nhưng có nhũng người, như tôi, lại chỉ thích du lịch khám phá ở
những nơi có thiên nhiên hoang dã, nơi tôi muôn nín thở khi nhìn những
kiệt tác của thiên nhiên hơn là do con người tạo ra. Nếu có người thích
đi ngắm những bãi biển tuyệt đẹp ở Hawaii, Maldives thì có những người
thích lên núi , để ngắm những đỉnh núi tuyết Mont blanc hay Rocky
mountain. Nhưng cảnh dù đẹp đến đâu, có làm ta lặng người khi ngắm, vẫn
chỉ là cảnh “vô tri”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBmaNxPTMD2po-2TdrXOhL02PBaKmLaOSYENF-_sOkecBfQgB4cHRZ0MTw-1vmm433kTDYx2h8XvKXW5CGKb-NluFrOqqIx6DtcwXbG13NApMTS_Tx-XeqpjHQxboFkoKfE3UMzzrF1uU/s1600/DSC_5617.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1068" data-original-width="1600" height="425" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBmaNxPTMD2po-2TdrXOhL02PBaKmLaOSYENF-_sOkecBfQgB4cHRZ0MTw-1vmm433kTDYx2h8XvKXW5CGKb-NluFrOqqIx6DtcwXbG13NApMTS_Tx-XeqpjHQxboFkoKfE3UMzzrF1uU/s640/DSC_5617.jpg" width="640" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Rocky mountain, Canada</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTR1fhsLI2uz1eg2ylMzZyxtCYsKREu5ogZ2Ky36w_W0nbJU9u1Ru2jqMkjYFTZM94Eqm5mdiWDUSYP1xu7LIlF1vQjShYS6ng9jkV-mIkSamaZMun90_49PKLM6PtUWEoR0fb6fmaocQ/s1600/DSCN0434M.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1080" data-original-width="1440" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTR1fhsLI2uz1eg2ylMzZyxtCYsKREu5ogZ2Ky36w_W0nbJU9u1Ru2jqMkjYFTZM94Eqm5mdiWDUSYP1xu7LIlF1vQjShYS6ng9jkV-mIkSamaZMun90_49PKLM6PtUWEoR0fb6fmaocQ/s400/DSCN0434M.jpg" width="400" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Gatineau, Hull, Ottawa</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
Ta
đến, ngắm, chụp ảnh rồi đi. Mỗi vùng đất, để làm cho người ta đến thấy
nó không chỉ đơn giản là cảnh “chết”, nó phải gắn với những con người,
với những sự kiện, để làm nó sống động và có ỹ nghĩa lên, chứ không nó
là chỉ một nơi tầm thường. Khi ta đến một căn nhà rất bình thường, nhưng
nơi đây là nơi vĩ nhân X đã từng ngồi ị bô, hay chỗ kia là ngôi nhà nơi
diễn viên Y hôn diễn viên Z trong siêu phẩm của Holywood, quán thịt
hun khói vớ vẩn đã làm bao siêu sao điện ảnh đứng xếp hàng cả tiếng dưới
trời tuyết để vào ăn v.v, những nơi ấy đã từng gắn với lịch sử, với con
người nổi tiếng, với sự kiện khiến công cuộc khám phá những nơi chốn ta
đến thi vị hơn nhiều.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhByn0ZbmU8XLvPT5Y2jegq-7pvpsYUywELhsRWQXG0rH6hisGHnUAnlhgnw6RPsaev6zkwJCyouBPwGDSgvR5CWcfYeeka4x7CsFDPOlUd82V0PdWQ1qYMyiqENVjPQ9MUfuPOou7duC4/s1600/P1010081.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="1200" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhByn0ZbmU8XLvPT5Y2jegq-7pvpsYUywELhsRWQXG0rH6hisGHnUAnlhgnw6RPsaev6zkwJCyouBPwGDSgvR5CWcfYeeka4x7CsFDPOlUd82V0PdWQ1qYMyiqENVjPQ9MUfuPOou7duC4/s640/P1010081.JPG" width="480" /></a></div>
<span class="photo "><span class="caption">Space needle, Seatle</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi
ta đứng ở Roman Forum ta có thể hồi tưởng lại nơi đây hàng nghìn năm
trước đã từng có một nền văn minh La Mã huy hoàng, hay những người như
chúng ta luôn muốn đến kim tự tháp Ai cập, để thấy được cái vĩ đại của
những con người đã tạo nên những kì quan từ xa xưa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgEMtjFkDCAbjwOZxIVYeb9Y79an4KIzAqUMjyYr4TA0UgTxkMV_bhbXhcEtYE2PhizyAvTTiNzwHOoC5QJOhF6nnqORYwQugBHxl9ETgvkWdghzSMOVCPI0uZo1g2ik0k0IlKoz1RUkrE/s1600/DSC_0061.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1065" data-original-width="1600" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgEMtjFkDCAbjwOZxIVYeb9Y79an4KIzAqUMjyYr4TA0UgTxkMV_bhbXhcEtYE2PhizyAvTTiNzwHOoC5QJOhF6nnqORYwQugBHxl9ETgvkWdghzSMOVCPI0uZo1g2ik0k0IlKoz1RUkrE/s640/DSC_0061.JPG" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<span class="photo "><span class="caption">Colosium, Rome</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Được
đi du lịch khám phá những di tích lịch sử , những địa điểm nổi tiếng
gắn với phim ảnh, qua văn học luôn hấp dẫn hơn nhiều là việc chỉ đến
những cảnh đẹp, cho dù là do con người hay thiên nhiên tạo nên. Ở những
nơi đó, được trải nghiệm những gì thuộc về lịch sử, quá khứ là những kỉ
niệm khó quên.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nhân nói về du lịch khám phá tới những di
tích lịch sử , tôi chắc sẽ có một số ít người giống tôi, có một mơ ước
muốn khám phá những địa điểm đặc biệt, ở nơi đó, cho dù là những chuyến
đi đầy rẫy nguy hiểm, muôn vàn khó khăn, đôi khi là nguy hiểm đến cả
tính mạng, nhưng chúng ta vẫn muốn đến. Tôi muốn nói những hành trình
khám phá vùng đất thiêng, ở nơi đó, chúng ta không chỉ đơn giản là đi
khám phá một vùng đất mới, trải nghiệm về cuộc sống và con người như bao
chuyến đi chơi khác, mà chúng ta sẽ có những trải nghiệm về bản thân,
về vũ trụ, về nhân sinh quan mà đôi khi có thể thay đổi cả quan niệm hay
cách nhìn về về cuộc sống hiện tại. Không ngẫu nhiên, hàng năm có hàng
mấy triệu người, tốn tiền bạc, công sức và tính mạng, để đến được thánh
địa la Mecca, nơi người Hồi giáo luôn mơ ước đến một lần trong đời, hay
đến khám phá Jerusalem trong khu thành cổ, là thánh địa của 3 tôn giáo,
với những trang sử đầy bi thương và vẫn dai dẳng đến bây giờ. Còn vùng
núi thiêng Tây Tạng, là nơi hành hương của hàng triệu tín đồ Phật giáo,
và cả những người vô thần, không quản nguy hiểm, vất vả, vượt qua sức
chịu đựng giới hạn thông thường để được một lần đến chiêm bái Lasha, đến
Potalah, đến những tu viện PHật giáo Tây tạng với những vị Lạt ma huyền
thoại. Đến những nơi đó, dù không có niềm tin tôn giáo, ta cũng cảm
nhận được cái sự thiêng liêng của những vùng đất thánh, ở nơi đó, cho ta
cảm nhận một thế giới vô thực vượt lên những cái thông thường, dù không
có đức tin cũng cảm thấy một sự thiêng liêng huyền bí, còn với những
con người có đức tin, càng làm cho niềm tin của họ mãnh liệt hơn. Hay
như với những người đã từng trờ về từ đỉnh thiêng Kailash, họ như được
tái sinh, được khám phá lại chính bản thân mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
Rất nhiều người
gọi những người thích đi du lịch khám phá là những kẻ “ham chơi”. Rất
nhiều người khi đã bị xô đẩy vào du lịch khám phá đã “nghiện”, ở nhà vài
tháng đã “cuồng cẳng” lại muốn đi tiếp. Đơn giản là thế giới này quá
nhiều nơi thú vị để người ta muốn được nhìn ngắm khi tồn tại trên cõi
đời. Ăn mãi sơn hào hải vị, người ta cũng chán, và lại cũng không thể ăn
được quá nhiều, mặc đồ hiệu dù đẹp đến đâu mãi rồi cũng chán, nhưng đi
du lịch, khám phá thế giới, khi ta còn đi được, thì chả bao giờ chán,
miễn là ta còn sức khỏe và tiền bạc, cộng với một chút đam mê. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgngbHBrjupdJrYwIm-ADFFH4VnO5WMrnvs6axqjoeFWnjxcj42bJP_zF65XH1JeKwyXhKXkTmxDzQdBFDGBEdfxrrSe76WnFY4on1vPBYS_nfILlc3nfqCUGoYuY7xmAoDeNQcF0ggQ2U/s1600/florence+duomo.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgngbHBrjupdJrYwIm-ADFFH4VnO5WMrnvs6axqjoeFWnjxcj42bJP_zF65XH1JeKwyXhKXkTmxDzQdBFDGBEdfxrrSe76WnFY4on1vPBYS_nfILlc3nfqCUGoYuY7xmAoDeNQcF0ggQ2U/s320/florence+duomo.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQoizhCl-7wudieTnuUt0n7a-0sOls40rJLrMrMGfeIEfbwmONOvo1a9qIqyjiWdML88Vx5AstWrUvFStLW65uVBFDWdHo2ViAsDh8-uwcoQI05cx3J3BXm-rDIz2yEbkYrvNe-C4t2Yo/s1600/Barcelona+La+Sagrada+Familia.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="638" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQoizhCl-7wudieTnuUt0n7a-0sOls40rJLrMrMGfeIEfbwmONOvo1a9qIqyjiWdML88Vx5AstWrUvFStLW65uVBFDWdHo2ViAsDh8-uwcoQI05cx3J3BXm-rDIz2yEbkYrvNe-C4t2Yo/s320/Barcelona+La+Sagrada+Familia.jpg" width="212" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8Ifv5SLdWHkSU9L2Pr3xL8esLUiOE31UcBCj5C-lIY769tIw9m73Zg0eDkBqPqHNq8PW_qghyphenhyphen_bhg6B3DeJ2zGmn2HgtICMayh6zW_nHc7k9aM_faGaWmDGdMdwzm9ScflYe1OH7s4ss/s1600/monaco.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8Ifv5SLdWHkSU9L2Pr3xL8esLUiOE31UcBCj5C-lIY769tIw9m73Zg0eDkBqPqHNq8PW_qghyphenhyphen_bhg6B3DeJ2zGmn2HgtICMayh6zW_nHc7k9aM_faGaWmDGdMdwzm9ScflYe1OH7s4ss/s320/monaco.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiE3T3Y3WS_m8AIl2E633aA62n9YfofUdIcnLs6ey7hkoD7djbbg9f9TAF3qiDVanhsEOv77JRphVskBIbPdosZdsfidwfPlNYE_zlDg3ai6kLVGNE9eG3GMxF-NYOg_t-R4bDR0D0v75k/s1600/berlin02.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="531" data-original-width="800" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiE3T3Y3WS_m8AIl2E633aA62n9YfofUdIcnLs6ey7hkoD7djbbg9f9TAF3qiDVanhsEOv77JRphVskBIbPdosZdsfidwfPlNYE_zlDg3ai6kLVGNE9eG3GMxF-NYOg_t-R4bDR0D0v75k/s320/berlin02.jpg" width="320" /></a></div>
</div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-59676949964365349432015-06-29T00:29:00.000-07:002016-07-07T00:31:10.429-07:00Khen ngược<div>
<h2 class="_5clb">
</h2>
</div>
<div class="mts _50f8">
<br /></div>
<i>Trời nóng quá, không thể ra ngoài nên rỗi việc, nên viết lại cái sự lâu nay bức xúc từ lâu.</i><br />
<br />
Đã
lâu, không hiểu các bạn có bị cảm giác giống tôi không, nhưng tôi rất
dị ứng với việc được khen, nhưng thực chất là luôn có cảm giác ngược
lại, một bạn gái post một ảnh trên FB, bạn bè làng xóm anh chị em họ
hàng nhao vào khen: “ôi chị vẫn trẻ như gái 18”, “chị có bí quyết gì mà
trẻ thế”, “ông anh trông vẫn phong độ nhỉ”, đại loại thế. Tất nhiên đấy
là lời khen có thể thật lòng hay xã giao, và khiến đại đa số người được
khen phổng mũi, sướng, bản thân tôi được khen cũng thế, thế nên phong
trào post ảnh lên FB, instangram nó mới nhiều thế, hay là chụp yếm với
sen, với hoa cải mới đắt hàng đến thế, không chỉ là mấy em gái hotgirl
trẻ đẹp, mà mấy chị người mẫu của những hơn 30 năm về trước, rồi thì cả
những văn sỹ đã qua cả rổ giai dùng tã cả người ra rồi, đã U50 cũng cố
khoe chân dài, chụp ảnh nude để cho thiên hạ nhảy vào khen mình “vẫn
ngon lắm”.<br />
<br />
Ấy thế nhưng nghĩ lại, ờ, sao hồi trẻ như gái
18, nó không khen mình như thế, vì hiển nhiện chuyện đó là bình thường,
em 18 em trẻ em đẹp, giai 20 em phong độ là hiển nhiên, chả cần cái khen
nó sờ sờ ra đấy. còn khi người ta khen như thế, có thể thật hay không
thật lòng, chả quan trọng, được khen là sướng đã. Nhưng nếu ngẫm kỹ ra,
à, hóa ra đáng ra người ta nghĩ mình già cụ nó rồi, xập xệ rồi, nhưng
trông bên ngoài thì vẫn trẻ, vẫn khỏe, còn bố ai biết bên trong thế
nào, hóa ra giật mình ờ hóa ra mình cũng có (vài) tí tuổi, mình già
thật, nhão thật, hóa ra lời khen lại có tác dụng ngược lại là mình phải
suy nghĩ ..về tuổi già, về cái đẹp, về sự khỏe hay phong độ của mình.
Nói thẳng cho nó vuông là ngon thế chó nào bằng các em Agelina XX, các
em Ngọc Trinh , rồi Lan baby, Hằng lilies nọ kia mới có 17-18, “trẻ đã
là đẹp rồi”.<br />
<br />
Lấy cái đẹp, cái phong độ ấy ra chỉ là làm ví
dụ cho cái sự khen ngược cho nó câu khách thôi, nhưng thực chất, trong
xã hội, rất nhiều cái mà người ta tưởng làm tốt, giúp đỡ mà nếu làm quá,
hóa ra lại động chạm đến lòng tự ái của người được tung hô, khen nhau
quá bằng hại nhau. Con nhà nghèo học giỏi, người tàn tật, khiếm thị vượt
qua được để thành đạt trong một lĩnh vực nào đó, thông thường sẽ tung
hộ có tác dụng làm họ tự tin và làm gương cho người khác có số phận như
họ đến phấn đấu. Nhưng xoáy mãi vào cái đó, thì sẽ lại luôn cho họ cảm
giác mặc cảm tự tin, tại sao cứ xoáy vào sư nghèo, sự khiếm thính, kiếm
thị của họ, cứ coi họ như người bình thường như chúng ra đi có được
không, để họ đỡ mặc cảm. Không người khiếm thị, khiếm thính, người nghèo
nào tự hào vì họ hoàn cảnh họ mà đạt được như vậy cả họ chỉ mong muốn
làm được như người thường, dù để làm được điều đó, họ đã phải cố gắng
rất lớn, và thực sự chúng ta khâm phục họ. Nhưng hãy giấu điều đó trong
lòng, hay thể hiện khuyến khích một cách khéo léo để tránh làm họ tổn
thương. Rất nhiều người có lòng tốt, tỏ ra thương hại, muốn giúp đỡ
người thiệt thòi nhưng không biết cách, đôi khi có những người quá nhạy
cảm, chạm đến lòng tự ái cua họ, đôi khi họ lại suy nghĩ và phản ứng.
Như thế thực ra chúng ta đã phân biệt và kì thị, dù là thì thị theo
chiều hướng tốt hay xấu. Tôi đi uống café với ông bạn già ở Hội An, vào
quán của người câm phục vụ, tên quán là “Hòa nhập:, đúng là những người
đó họ chỉ muốn được hoà nhập và mọi người coi họ như người bình thường
không bị phân biệt, thế là tốt lắm rồi, có thể trong thâm tâm bạn có
lòng hảo tâm, bạn thương hại và thực tâm giúp đỡ họ, nhưng phải khéo, để
tránh là họ mặc cảm.<br />
<br />
May mắn lớn nhất của chúng ta là
chúng ra được sinh là là người bình thường, không quá khác biệt. Còn nếu
Thượng đế bắt một số người khác biệt, hoặc thiệt thòi hơn chúng ta, thì
việc khen hay có ý nghĩa nhất là chúng ta nên coi trọng và đối xử với
họ như họ là người bình thường, không miệt thị, khinh miệt mà cũng không
tung hô, khen thái quá, vì điều đó chả khác gì có tác dụng ngược lại.
Không ai tự hào vì tôi thiệt thòi, tôi khác biệt mà tôi vẫn làm được như
mọi người, mà họ chỉ muốn sống yên ổn, như người hết sức bình thường
trong con mắt của mọi người xung quanh họ. <br />
Cái đó khó, vì trong
tâm thức của chúng ta đã phân biệt rồi, nhưng nếu không thể chuyển được
quan niệm, thì xin hãy cố gắng thể hiện bằng hành động bên ngoài, và
tốt nhất là đừng làm khen quá lố, để có tác dụng ngược.<br />
<br />
<i>Hà nội, 29.6.2015.</i>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-83330238272725779272015-01-06T07:27:00.003-08:002015-01-06T07:28:44.375-08:00Đậu phụ<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người ta nói, ở đâu có người Tầu, ở
đó có đậu phụ. Không biết được nguồn gốc đậu phụ có từ bao giờ, và bao giờ thì
nó được du nhập vào xứ ta, chỉ biết là món đậu phụ là món ăn dân dã phổ biến
không chỉ ở Trung quốc, mà còn là món được dùng rộng rãi ở Việt nam hay Nhật
bản từ lâu lắm rồi. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tôi không phải đồ đệ của các món
chay, rất thích ăn thịt, nhưng lại thích ăn các món từ đậu phụ. Tôi sẽ chỉ nói
về các món đậu phụ thông thường của người Việt, dù rằng cũng rất thích các món
đậu phụ của người Tàu hay Nhật. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu có món không phải thịt, không
phải rau, nhưng lại có mặt ở khắp nơi, rồi được dùng làm món chính cả nơi
chốn tu hành, trong suốt mấy nghìn năm, thì đó chỉ là đậu phụ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-size: small;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi tôi còn bé tí, đậu phụ ở làng
quê tôi là những miếng đậu phụ vuông, pha chút nghệ, được nướng qua, bán ở các
mẹt chợ. Đậu tương được xay, nhưng hầu như không lọc vỏ, hoặc lọc rất ít
để lấy số lượng, vì thế những bánh đậu dân dã rẻ tiền tuy rắn chắc nhưng nhiều
bã, không có vị ngậy của đậu nành. Mỗi lần về quê, nhưng bìa đậu chấm muối ăn
trong những bữa cơm đạm bạc không gây ấn tượng gì. Nhưng thế hệ người già như
ông bà hay các bác tôi, vốn đã quen với những bìa đậu phụ rẻ tiền này, lại
không thể quen được những bìa đậu mềm lọc rất kỹ chỉ có óc đậu, bùi và béo sau
này mỗi khi ra nhà tôi ở thành phố. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-size: small;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi lớn lên một chút, đậu phụ thời
bao cấp, không đóng thành bánh mỏng, mà là nhưng khối to tướng có dễ đến hàng
cân, đen thui, chua chua, lạnh ngắt. Thời đói kém đó, khi mỗi tháng
chỉ được mua phân phối vài lạng thịt cho cả nhà thì được ăn đậu phụ mậu dịch
phân phối chấm xì dầu đã là may mắn lắm với con em cán bộ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-size: small;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau này, tôi mới được biết đến đậu
phụ Mơ, thứ đậu phụ nổi tiếng của Hà nội, với những bánh đậu mỏng, mềm, bùi và
béo ngậy và trở nên nghiện đến mức thời gian sống ở nước ngoài tôi vẫn cố duy
trì ăn đậu ít nhất tuần một lần, dù đậu ở đó không ngon như đậu Mơ. Những bìa
đậu phụ Mơ mới mua về vẫn còn ấm và còn thơm mùi đậu nành đặc trưng, ăn sống
thật mát trong những ngày hè oi bức. Còn mùa đông, những miếng đậu rán nóng
vàng rộm có mặt trong hầu hết các bữa ăn gia đình. Nhân nói về mùa hè, ngoài
đậu phụ còn có hai món liên quan rất hay được dùng: óc đậu và tào phớ. Khi nhà
tôi ở gần nhà làm đậu phụ, thi thoảng hôm nào trời nóng quá, chạy sang mua nước
đậu tương xay chưa được vắt và ép thành bánh đậu, về nấu canh óc đậu, ăn
mềm và thật mát. Còn món tàu phớ huyền thoại, những lát đậu phụ non mịn
màng chan nước đường hoa bưởi, được các ông bán hàng rong đi rao khắp các hang
cùng ngõ hẻm, đã trở thành nổi tiếng ở khắp nơi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Không biết có bao nhiêu món ăn đã
được chế biến từ các sản phẩm bắt nguồn từ đậu phụ, chắc nhiều lắm, nhưng những
món chính từ đậu phụ thì đã trở thành những món thường xuyên có mặt trên các
mâm cơm gia đình hàng ngày.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mùa hè, đơn giản và bình dị nhất vẫn
là món đậu phụ luộc, chấm mắm tôm pha, hay đơn giản hơn, đối với những người
không chịu được mùi mắm tôm, thì chỉ cần nước mắm vắt chanh hay chút xì dầu.
Nhưng tuyệt vời hơn nếu có thể được ăn ngay những bìa đậu nóng mới ra lò, thì
mới cảm nhận hết vị thơm của đậu nành, vị bùi, béo của miếng đậu tan mát trong
miệng. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cũng vẫn những miếng đậu đó, mùa
đông, cắt ra thả vào chảo dầu móng già, chấm ngay miếng đậu vàng rộm nóng
hổi vẫn còn xèo xèo dầu mỡ vào bát mắm tôm sủi bọt, ăn với cọng rau kinh giới,
thì không còn gì để mà nói. Nhưng thế là ta lại xâm phạm món bún đậu phụ mắm
tôm đình đám kinh điển của xứ Hà thành rồi. Ngay cả cách rán đậu cũng có nhiều
kiểu: thả miếng đậu ngập trong chảo rán ngập mỡ để có miếng đậu phồng rộp,
nhưng có người lại không thích đậu phồng thì vẫn rán ít mỡ thông thường,hay như
ở quán bia,đậu phụ rán non, gọi là "lướt ván", để làm món nhậu. Thôi
thì quay lại món ăn cơm bình dân, những miếng đậu rán nóng già ấy , được nhúng
ngay vào bát nước mắm pha chút dấm đường, thái chút hành hoa , sẽ có những
miếng đậu phụ tẩm hành thơm nức, ăn với cơm nóng thì không gì đưa cơm bằng.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vẫn là những món ăn bình dân cho mùa
đông, không thể bỏ qua đậu phụ rán sốt cà chua. Những miếng đậu rán vàng,
sốt quyện trong nước sốt cà, rắc tí hành hoa, rau mùi, là món ăn dễ ăn, dễ làm,
nên cũng phổ biến không kém gì mấy món đậu phụ ở trên trong các bữa cơm gia
đình Việt.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Với người thích ăn thịt như tôi, thì
món tủ lại là món đậu nhồi thịt, thịt băm trộn hành hoa, ít tiêu, bóp với chút
đậu nhuyễn nhồi vào giữa miếng đậu và rán. Một số người lại mang đậu phụ nhồi
thịt rán ra sốt cà, hay hấp xì dầu, tôi thì chỉ thích ăn rán nóng vì mùi đậu
tương, quyện với thịt băm rán, với hành, với tiêu tạo một mùi thơm thật sự khác
biệt cực quyến rũ khi ăn chấm với nước mắm. Nhưng thế thì đâu còn chất thanh
đạm, chay tịnh của đậu phụ, A Di Đà Phật, nên có lẽ bù lại, những hôm nào muốn
thật thanh đạm, mùa đông, có lẽ nên làm một bát canh nóng, đậu phụ với cà chua,
để vẫn chay tịnh, mà vẫn nóng sốt, thay rau, đơn giản mà lại nhanh.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người ta bảo ăn nhiều đậu phụ cũng
không tốt. Nhưng mỗi khi thấy nặng nề vì những món đồ ăn nhanh, vì những cuộc
nhậu nhẹt chè chén liên miên rượu thịt, thì những bữa ăn với các món đậu phụ bình
dị, đơn giản, thanh đạm, với người thích ăn đậu phụ như tôi vẫn thấy rất ngon
miệng, và có lẽ dù không phải là Phật tử ăn chay, vẫn sẽ cảm thấy người nhẹ
nhõm, thanh thản hơn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ha noi, Jan 06, 2015</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: small; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thích Đậu Phụ <span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-68823715545085935122014-11-25T09:41:00.001-08:002014-11-25T09:41:21.698-08:00<div>
<h2 class="_5clb">
Cafe Sài gòn vs Starbuck</h2>
</div>
<div class="mts _50f8">
<a class="uiLinkSubtle" href="https://www.facebook.com/notes/tuan-anh-luu/cafe-s%C3%A0i-g%C3%B2n-vs-starbuck/10152827034106183">November 26, 2014 at 12:27am</a><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a class="uiLinkSubtle" href="https://www.facebook.com/notes/tuan-anh-luu/cafe-s%C3%A0i-g%C3%B2n-vs-starbuck/10152827034106183"></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhd1KMD2mVl6hcOitEp4Cd3XY9vOu9OdY0AYYLB1VucG6zlb0XhLHMyCFcukGdsUsS6vVXK0T1cIMMsNPyb2CgvLYu0twnAgebG5uUDuNIeASDCCBKfg5bxEdqTPI_rVoKD-2eHgk0_0oY/s1600/P1010029.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhd1KMD2mVl6hcOitEp4Cd3XY9vOu9OdY0AYYLB1VucG6zlb0XhLHMyCFcukGdsUsS6vVXK0T1cIMMsNPyb2CgvLYu0twnAgebG5uUDuNIeASDCCBKfg5bxEdqTPI_rVoKD-2eHgk0_0oY/s1600/P1010029.JPG" height="240" width="320" /></a></div>
<span class="timelineUnitContainer"></span></div>
Đã
gần một năm anh mới quay lại thành phố này, cũng như mọi lần, anh vẫn
luôn thích Sài gòn, nhưng nơi đây vẫn luôn cảm thấy xa lạ khi không có
em, anh chỉ muốn ra Hà nội, dù Sài gòn có nhiều bạn bè anh rất muốn gặp
để hàn huyên, và nhiều thứ hấp dẫn không cưỡng được.<br />
Buổi sáng chủ
nhật, anh đã dậy sớm để ra khu trung tâm, các cửa hàng khu Vincom,
Parkson đều chưa mở cửa, kể cả saigon square. Chỉ có các quán cafe là mở
từ sớm. Muốn hô hào rất nhiều bạn bè ra ăn sáng cùng, nhưng vì trưa
phải ra Hà nội ngay, anh cuối cùng lại chẳng gọi ai cả. Đi lang thang
thế nào, anh lại lạc vào Starbuck. Starbuck mới xuất hiện ở Sài gòn và
Hà nội. Trong khi ngồi một mình nhâm nhi ly fracpuchino, anh tự nhiên có
ý nghĩ so sánh café ở Sài gòn với starbuck. Anh sẽ không nói về các
quán cafe ở Hà nội, vì thực sự với anh , nó chỉ là chỗ ngồi để gặp bạn
bè, chưa có một quán cafe nào đủ ấn tượng để cảm thấy enjoy, không hiểu
vì không gian chật chội, hay cách phục vụ, hay vì điều gì khác. Được
ngồi cafe sài gòn luôn tạo cho anh cảm xúc đặc biệt, dù ngồi với bạn
gái mình thích, với bạn bè hay một mình nghe nhạc cả ngày vẫn không có
cảm giác chán.<br />
Sài gòn có văn hoá café rất phổ biến. quán cafe ở
là nơi tụ họp bạn bè, hay có khi là cả gia đình mấy thế hệ, hoặc là nơi
gặp gỡ bàn công việc, vì thế nó luôn mang không khí nhộn nhịp từ sáng
đến khuya, chả lúc nào vắng khách. Có lẽ không đâu mà không gian cafe
được chăm chút, có dấn ấn riêng như ở đây. Ở thành phố này có nhiều quán
café đẹp đến nỗi, như một người bạn anh nói, nếu mỗi ngày đi một quán
cafe , thì cả năm vẫn không hết vì quán cafe ở đây liên tục ra đời, mỗi
quán lại có những phong cách riêng. Chỉ có Sài gòn mới có những quán
café thật rộng, ngoại thất thiết kế đẹp kể cả trong những con hẻm, điều
mà rất hiếm thấy ở Hà nội. Rất nhiều người thích các quán café nhỏ nhỏ,
café bệt trong những quán xá kiểu như triệu việt vương, nguyễn hữu huân
hay trên các phố cổ Hà nội, hay những quán phủi phủi ồn ào kiểu café
Cộng, anh thì không, có lẽ anh hơi thiên vị cho Café Sài gòn. <br />
Cafe
Starbuck, dù là Sài gòn hay hà nội, có lẽ đang hút khách, đặc biệt là
giới trẻ, có thể vì mới lạ. Phải nói luôn rằng anh thích starbuck, mặc
dù không thích café, anh vẫn thấy nó ngon. Không như anh Vũ Trung Nguyên
chê bai Starbuck để ca ngợi G7 của anh ấy, sự thật thế nào thì đã rõ.
Có thể dân amateur về café như anh không biết phân biệt, nhưng nó đã
chinh phục được trên phạm vi toàn cầu, chắc chắn không thể không có gì
đó đặc biệt. Mùa hè ở Bắc mỹ, được uống fracpuchino thật tuyệt, dù nó
chẳng rẻ, cũng như anh thèm ly Tim Horton nóng mùa đông của Canada. Niềm
yêu thích và khâm phục lại càng tăng lên khi anh được ghé tiệm
Starbuck đầu tiên nhỏ xíu và cũ kỹ ở Seatle, có từ năm 1912, để rồi họ
phát triển triển được như ngày hôm nay. Nhưng cũng như mô hình franchise
của Starbuck ở các nơi đã thành khuôn mẫu, quán café ở đây là take away
hợp với phong cách người Mỹ, mua để mang về uống chốn công sở, trên
đường phố hay chỉ ngồi nghỉ ngơi chốc lát. Không gian starrbuck có cái
gì đó đơn điệu, lạnh lùng và, không thấy những cảnh bạn bè túm năm tụm
ba ngồi tám chuyện cả buổi, hay thậm chí cả ngày như các quán café Sài
gòn.<br />
Anh vẫn lo sợ là thế hệ sau sẽ bị toàn cầu hóa, ngày càng
thích fastfood cho một cuộc sống hiện đại ngày càng hối hả và bận rộn,
vì thế nên những mô hình tiệm café kiểu starbuck sẽ càng ngày càng phát
triển ở đây. Nhưng văn hóa uống café của người Sài gòn, với những tiệm
café đẹp, hi vọng sẽ vẫn giữ được, để làm người ta sống chậm lại, đỡ
stressed, như khi anh từng ở nước ngoài, có những lúc muốn tìm một tiệm
café rông rãi với những khuôn viên tuyệt đẹp, để ngồi ngắm những giọt
café phin chậm rãi rơi từng giọt, để ngồi hàn huyên bạn bè, mà hầu như
không thể có. <br />
Café Sài gòn, sau sẽ có những quán café truyền thống, pha lẫn những quán hiện đại, như Starbuck, em nhỉ.Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-34037911130753122152014-07-02T05:17:00.001-07:002014-07-02T05:22:02.953-07:00Gái và xe<div style="text-align: justify;">
Đợt này Hà nội rộ lên phong trào xe đạp điện, ra đường bạt ngàn là xe điện, đến mức người ta còn kiến nghị có khi còn bắt người đi xe đạp điện đội mũ bảo hiểm. Kể ra anh cũng không quan tâm, thích hay không là tuỳ người, vì cũng như bao phong trào khác ở Hà nội, sau một thời gian rộ lên, nhà nhà người người đều lao theo, rồi nó sẽ lại xẹp như bong bóng. Nhưng, khi nhìn các đối tượng đi xe đạp điện lại chủ yếu là các gái trẻ ( đa phần đẹp), thì tự nhiên anh muốn có vài ý dông dài và tán nhảm về gái với các loại xe, nhân việc phải ngồi xe khách từ Hà tĩnh ra Hà nội không biết làm gì, tất nhiên không phải là của các chuyên gia nghiên cứu xem đi xe đạp điện tốt hay không tốt cho môi trường, càng không phải của chuyên gia ban an toàn giao thông quốc gia xem có an toàn khi đi đầu trần lưu hành hay không, mà trên một phương diện khác.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi xe đạp điện xuất hiện, mà đa số người đi lại là gái, thì ấn tượng đầu tiên của anh là xe quá xấu, không xứng với gái. Anh cũng không phản đối xe đạp điện , nhưng có lẽ đa số xe đạp điện đang lưu hành đều là xe Tầu, và chắc là giá rẻ, nên đã không được đầu tư thiết kế đúng mức, và trông có lẽ tạo cảm giác như xe đồ chơi, hay đúng hơn như người ta gọi là các "xe ruồi". Dáng xe thấp và bé, nên ngồi lên không có sự thanh mảnh của xe đạp thường, không có sự thoải mái của xe máy, làm xấu cả dáng của gái. Anh thiên vị, hay không khách quan, có thể, vì quan niệm của anh cứ cái gì liên quan đến phụ nữ thì phải đẹp . Đặc biệt là bây giờ không phải ở đâu người ta cũng được chiêm ngưỡng phụ nữ ngồi trên xe "mui trần" đi nhiều như ở Hà nội hay Sài gòn, thế nên khi phụ nữ được ngắm nhìn ngoài đường phố thì rất nên là những xe hai bánh cần tôn vẻ đẹp của chị em lên cho người khác chiêm ngưỡng, tất nhiên vẫn phải bảo đảm không phân tâm để tránh tai nạn giao thông.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ký ức của anh chỉ nhớ thời những năm giữa thập niên 80, đầu 90 của thế kỷ trước, nghe thì xa lắc xa lơ, nhưng kỳ thật cũng tầm độ 15-20 năm, nghĩa là cũng hơi xa xưa, tuy nhiên trí nhớ bắt đầu già như anh vẫn còn vớt vát tí xíu, thời đó phương tiện đại đa số là đi xe đạp hay còn gọi là xế điếc, các loại Thống nhất, Xuân hoà trong nước, Phượng Hoàng của tàu , rồi thì các loại xe xã hội chủ nghĩa từ Liên xô, Đức, Tiệp khắc như cuốc, mifa, eska, thi thỏang lắm có con xe mini hay Peugeut đời ơ kìa lẫn vào. Trong đó, ấn tượng nhất với anh và các giai thời anh là xe mifa của Đức, là niềm mơ ước và hãnh diện của các gái bạn học của anh. Nhìn các bạn mặc áo dài thướt tha, đi xe mifa thanh mảnh cao ráo đạp trên các con đường Hà nội, tôn dáng yêu kiều dịu dàng của các bạn lên bao nhiêu khiến bao con tim thời bọn anh phải đập chả kém như khi nhìn các gái châu Mỹ la tinh ngực trần lắc hông dọc theo các bãi biển thời Wolrd cup 2014 bây giờ. Thời đó chưa có khái niệm chân dài hay hót gơn, chỉ có khái niệm " nữ sinh thanh lịch", rất nhã, và cái xe đạp đã tôn thêm vẻ thanh lịch yêu kiều cho bao nữ sinh hà nội thời đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sau thời xe đạp, đầu những năm 1990, đến thời của xe máy, đủ các loại cup 81, 82, rim thái rim lùn, nhưng không xe nào lại ấn tượng và gắn với phái đẹp đặc biệt như con honda chaly cúc cu. Cho đến bây giờ, rất nhiều người vẫn mê chaly cúc cu, đến độ có cả câu lạc bộ chế, độ xe cuc cu. Không thể phủ nhận những ưu điểm của chaly một thời, gọn nhẹ, thích hợp với chị em nhỏ nhắn châu Á, thích hợp với những đường phố, ngõ hẹp ở hà nội, nên đã được sử dụng khá rộng rãi. Nhưng nếu việc bảo phụ nữ ngồi chaly có đẹp không, nữ tính không thì chắc chắn đa số sẽ đồng ý với chủ quan của anh là không, xe lùn và ngắn, ngồi chaly cứ tạo cảm giác bé nhỏ, co ro cúm rúm, không tôn vẻ nữ tính thanh mảnh điệu đàng của phụ nữ khi đi ngoài đường. Đặc biệt là nếu các chân dài ngồi chaly, sẽ chả khác gì gấu đi xe đạp trong rạp xiếc, rất không đẹp.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thật may cho các gái dáng đẹp , khoảng tầm giữa và cuối thập kỷ 90, sau một chút với chaly, xuất hiện dòng xe vespa piaggio ET8 hay ET4. Khác với đa số các xe máy Nhật đang lưu hàng rộng rãi trên thị trường lúc đó , vespa ET có lẽ là xe hợp với phái đẹp nhất, thiết kế cổ điển, thanh lịch và nữ tính nhất không chỉ của vespa mà cả các dòng xe trong thập kỷ 90. đối nghịch với Chaly, dòng vespa ET không dành cho người nhỏ, đơn giản là vespa cao và nặng, và nó không rẻ để ai cũng có thể có, nhưng bù lại, các chân dài dáng đẹp ngồi trên ET sẽ được tôn vinh vẻ đẹp đầy quyến rũ của các cặp giò "miên man". Bỏ qua các nhược điểm của Vespa, có lẽ các nhà thiết kế hãng xe Ý luôn có trong máu chất stylish và tôn vinh vẻ sexy và quyến rũ của phái đẹp trên những xe scooter mới có thể làm nên những chiếc xe như thế.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau thập kỷ 90, đầu nhưng năm 2000, xuất hiện một trào lưu xe máy hạng sang , xe cao cấp của dòng hai bánh của honda : Dylan, @, Spacy v.v. Nhưng cứ cao cấp với tiện dụng chưa chắc là đẹp, và xe đẹp cho phụ nữ lại càng không. Nên mặc dù nhìn phụ nữ ngồi trên @ , Spacy rất đắt tiền, cũng không thấy đẹp. Cái thì thể thao mạnh mẽ quá, cái thì lùn và béo quá... Rồi đến cả dòng vespa LX tiếp sau ET, không ra xe nam cũng chẳng xe nữ cứ nửa nạc nửa mỡ, cũng không mang lại vẻ quyến rũ của gái trên những chiếc xe máy. Ngay đến cả chiếc xe được ưa chuộng nhất gần đây, honda SH, có lẽ là xe thiết kế khá nhất trong các xe scooter thời gían gần đây, nhưng có lẽ chỉ để khoe chân dài khi ngồi trên xe, nhưng dáng ngồi trên xe thì có lẽ mang thiên hướng trẻ trung, năng động hơn là mang một dáng vẻ cổ điển hay sexy cho gái.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hà nội, hay đa số các thành phố ở Việt nam, rất nhiều người đã đề xuất cấm xe máy, để hạn chế tai nạn hay phát triển xe hơi và giao thông công cộng. Anh cũng nghĩ đó là xu hướng tất yếu, xe ô tô càng ngày càng nhiều hơn, xe máy càng ít đi, tốt hơn cho đường phố hiện đại. Có điều là sẽ thật tiếc, khi sau này tất cả đều đi ô tô hay đi tàu điện, ngừoi ta sẽ không còn hoặc rất ít được chiêm ngưỡng những cô gái duyên dáng trên những chiếc xe hai bánh, cho dù họ có đi xe đạp , đạp điện, trên những chiếc xe máy bình thường hay sang trọng, thì người ta vấn dễ chịu hơn khi được ngắm nhìn các bóng hồng xinh đẹp và quyến rũ trên những chiếc xe hai bánh trên đường phố hơn là trong những chiếc xế hộp kín mít, cho dù có sang trọng đến đâu. Và giờ đây, không biết là may hay không may, khi đa số vẫn sử dụng xe máy, thì anh và các bạn giai vẫn có dịp ngắm các em gái xinh đẹp tung tăng trên đường trên những chiếc xế nổ, để đến một thời, nó sẽ lại biến mất, như chiếc xe mifa của các bạn gái thời anh.</div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
</div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-28339320508011265382014-03-09T08:48:00.001-07:002014-03-09T08:48:08.431-07:00A small story will be on photo book a story I have told and my portrait will be on a photo book about Ha noi.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitwgHz9Gu7ppj_EnFgiOkfBpsgVz2oUobXUpxGN6x3tyEDRE8GZabqSBKxImNT4NSS2h6pzZIXI_dYeKMgGnnIhp5qY705dROzfuC_pavyNMjnfaoUufFa-Zu9cD2JAYorP1femiumAdo/s1600/0049_tuan_01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitwgHz9Gu7ppj_EnFgiOkfBpsgVz2oUobXUpxGN6x3tyEDRE8GZabqSBKxImNT4NSS2h6pzZIXI_dYeKMgGnnIhp5qY705dROzfuC_pavyNMjnfaoUufFa-Zu9cD2JAYorP1femiumAdo/s1600/0049_tuan_01.jpg" height="320" width="214" /></a></div>
<br />
<br />
<div>
<div style="line-height: 115%;">
<span style="font-size: x-small;"><span style="font-family: "Helvetica Neue",Arial,Helvetica,sans-serif;"><i>"Three years ago a
couple friends of mine who live in Montreal came back to Vietnam to visit. She
was born in Hanoi and is a doctor of piano.
She was one of the students of Dang Thai Son – the most famous pianist
in Vietnam. She grew up in the old quarter before leaving for
Montreal to study.</i></span></span></div>
<br />
<div style="line-height: 115%;">
<span style="font-size: x-small;"><span style="font-family: "Helvetica Neue",Arial,Helvetica,sans-serif;"><i>We chose to go to a
European style restaurant. After a warm and cosy dinner, we went for a
stroll. We walked a lot, nearly an hour
and a half. Everything looked so
different to how it did in daylight. For me, it was more quiet, the colour and
the sounds. It gave me a kind of feeling that I’ve never had before, a good one
but full of surprises. Despite all of us being born in Hanoi we felt like
tourists, like strangers in our own country.</i></span></span></div>
<br />
<div style="line-height: 115%;">
<span style="font-size: x-small;"><span style="font-family: "Helvetica Neue",Arial,Helvetica,sans-serif;"><i>We decided to try one
of the most famous desserts of Hanoi “Banh Troi tau”. There is a very popular
place to eat this: the place of an artist named Pham Bang. His store is at 30
Hang Giay. My friend’s husband really wanted to try this dessert but normally
he couldn’t because “Banh troi tau” is often on sale when the weather is cold
and they often come back to Vietnam at a different time. Although we were all
so full after the dinner he ordered every dish on the menu so he could try it
all. Since that night it has become our tradition, to immerse ourselves in our
home country again: nice café and dinner, then a walk and “ banh troi tau”.</i></span></span></div>
</div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-75409823772821791072014-03-06T10:56:00.001-08:002017-08-10T17:55:10.894-07:00Ăn sáng ở Hà nội<div style="text-align: justify;">
Bữa ăn sáng thời bao cấp khi tôi còn bé thật đơn giản , đôi khi chỉ là bắp ngô, củ khoai luộc, có bát cơm rang tóp mỡ rưới tí nước mắm đă là hạnh phúc. Còn khi đời sống khá lên, có nhiều lựa chọn hơn, quan niệm bữa sáng với những người khác nhau thật khác biệt, khác giữa vùng miền, giữa mục đích khác nhau . Với đại đa số những người nông dân hay lao động chân tay, bữa sáng là bữa nạp năng lượng để đi làm không khác gì bữa chính trong ngày. Với một số người, lại chỉ cần cốc nước hoa quả, để ăn kiêng. Người phương Tây rất coi trọng bữa sáng, họ coi đó là bữa ăn quan trọng, bổ sung năng lượng cho buổi sáng một ngày làm việc. Nhưng có những người, như tôi, thì lại khác, bữa sáng không chỉ đơn giản là ăn cho no hay nạp năng lượng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi tôi sống ở nước ngoài, sống giữa rất đông cộng đồng người Việt, việc tự nấu hãy đi ăn hàng những bữa ăn chính của buổi trưa hay tối mang hương vị quê hương Việt không quá khó, thì khó khăn chính đối với tôi chính là việc chuẩn bị bữa ăn sáng, sao cho khỏi nhàm chán và lặp đi lặp lại, nhưng khó khăn hơn, là tôi thèm những bữa ăn sáng ở Hà nội mà những nơi tôi đã từng sống ở nước ngoài không thể có.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bữa ăn sáng ở nước ngoài, thì bữa sáng điển hình là những lát bánh mì, ăn với bơ hay phomai, với mứt hoa quả, kèm cốc sữa tươi hay trà, cứ thế năm này qua tháng khác, ngay cả một số nơi đặc biệt như Paris thanh lịch, cũng chỉ là cái bánh croissant, với tách càfe, còn món pancake và trứng omlet của người Mỹ, thì với tôi là một nỗi niềm ám ảnh đáng sợ, ăn chỉ để nạp năng lượng và tồn tại. Mỗi khi đó, tôi lại thèm về Hà nội, để được có những dịp đi ăn sáng, mà chính xác hơn, là thưởng thức quà sáng ở Hà nội. Người Hà nội không ăn sáng để lấy no, mà ăn sáng là ăn chơi, ăn quà, vì thế nên đồ ăn sáng cũng khác với những nơi khác, rất nhiều món ngon nổi tiếng của Hà nội đều được ăn chủ yếu vào buổi sáng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người Hà nội ăn sáng đa số là các món phải có nước: bát phở, bát bún, hay miến, đều có nước dùng là nước ninh xuong ngọt lừ, theo những cách pha chế gia vị khác nhau mà cho phù hợp từng món. Chị tính riêng phở, đã có bao nhiêu sự lựa chọn cho một bữa sáng: phở bò tái, chín, gầu ,nạm, rồi thì phở gà cũng có mấy loại. Còn bún, thì ôi thôi cơ man nào là các loại bún đủ để làm một vòng trong vòng một tuần cũng không phải ăn lại bữa thứ hai: bún ốc, bún thang, bun mọc, bún riêu, bún cá, bún măng vịt,....hay các món miến ngan, miến lươn chủ yếu chỉ có ở Hà nội. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br />
Còn nếu bạn không thích ăn nước, thì các món xôi ở các hàng quà sang đầu ngõ nhà bạn: xôi vò, xôi xéo, xôi lạc, xôi ngô, gói trong tàu là sen hay lá chuối cũng đủ để bạn thưởng thức. Những công chức đi làm vội không kịp thời gian ngồi ăn sáng , chỉ cần ghé qua gánh xôi nhỏ khắp các ngõ phố, làm gói xôi ruốc, hay đơn giản hơn là chấm muối vừng, mang đến cơ quan là có thể yên tâm chắc bụng đến nửa buổi, vừa rẻ vừa tiện.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đấy là chưa kể bạn lên những hàng xôi nổi tiếng trên các phố cổ, để ăn những xôi pate, xôi chả mực, xôi lạp xưởng của những hàng xôi nổi tiếng. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ấy thế nhưng chưa đủ, nhắc đến quà sáng Hà nội, không thể bỏ qua các loại bánh. Nếu không thưởng thức bánh cuốn, vốn thường được ăn kèm với chả, là ta đã bỏ qua một món ngon của bữa sáng Hà thành. Nhưng nếu không có thời gian ngồi cho những điã bánh cuốn nóng hổi được tráng trực tiếp, thì các thứ bánh khác vẫn làm cho bữa sáng của người Hà thành thật nhanh gọn và không kém phần hấp dẫn. Chiếc bánh giò, chấm tương ớt, chiếc bánh báo nhân trứng cút mộc nhĩ, đều có thể làm thành bữa sáng gọn nhẹ mà cũng lửng dạ. Nhưng nhớ nhất vẫn phải là chiếc bánh mỳ pate, bánh mỳ pa tê Hà nội, cũng giống như bánh mì pate các nơi khác, dù xuất phát từ bánh mỳ sandwich của người Pháp, nhưng đã được biến đổi để kẹp với đủ thứ gia vị biến thành một bánh mì mang riêng thương hiệu việt. Không phải vô cớ mà chiếc bánh mỳ pa tê đã được những người Việt sống ở nước ngoài biến thành thương hiệu và là một trong món đồ ăn Việt nổi tiếng và bán chạy nhất trong các tiệm ăn người Việt ở nước ngoài, chắc chỉ sau món phở.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng chưa hết, quà sáng sẽ không đủ nếu tôi không nhắc đến món cháo, khác với một số nơi, ăn sáng ở Hà nội vốn nổi tiếng với cháo sườn, ăn kèm quẩy và đặc biệt hơn nữa, là cháo lòng. Dù cho có được khuyến cáo đến đâu về việc ăn nội tạng không tốt, thì việc tụ tập bạn bè buổi sáng, nhâm nhi chén rượu trắng bên đĩa lòng, và kết thúc bằng bát cháo lòng là thú vui ấm thực của không ít người. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hàng ngày, đối với đa số người Hà nội đi làm, bữa sáng chủ yếu là ở các gánh xôi, hàng bún khắp các ngõ phố, hay những hàng quán phở vỉa hè, người ta ăn sáng trên đường đi làm, rồi làm cốc trà nóng, hay trà đá, rồi đến cơ quan. Còn những ngày cuối tuần hay những người rỗi việc, bữa sáng giống như một brunch của phương Tây, người ta ăn sáng, rồi ngồi nhâm nhi bên cốc cafe với bạn bè hay người thân, để thư giãn cho một buổi sáng cuối tuần.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br />
Cũng vì thế, ngày càng có nhiều quán cafe kết hợp ăn sáng. Ăn sáng ở quán cafe, dĩ nhiên không thể ngon bằng các quán vỉa hè, nhưng nó tiện lợi, sạch sẽ hơn, mang hơi hướng của xã hội hiện đại. Ngày càng có nhiều khu chung cư, những khu đô thị thay thế cho những phố hàng, phố cổ. Trong khi những quán vỉa hè, những gánh xôi bán đồ ăn sáng không thể tồn tại trong những khu chung cư hiện đại, thì các quán cafe mọc ngày càng nhiều.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sẽ đến lúc những gánh quà sáng, những quán ăn sáng vỉa hè ở Hà nội sẽ bớt dần đi theo thời gian. Còn bây giờ, tôi vẫn thấy thật may mắn và hạnh phúc, khi vẫn còn được ăn những bữa sáng bình dân mà thật hấp dẫn , trong mỗi buổi sáng ở Hà nội.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-86185667206045050222013-07-09T21:32:00.001-07:002013-07-16T03:15:42.302-07:00Quà Hà nội, một thời và mãi mãi?<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><i>Món
ngon Hà nội, đã đi vào truyện, vào văn, được ca ngợi tốn không biết bao
giấy mực, để mọi người Hà nội đi xa đều ước mong có những lần về để
được thưởng thức lại những món ngày xưa, hay khách du lịch chỉ mong đến
Hà nội để thưởng thức những món ngon vỉa hè, những đặc sản Hà nội.</i></span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Mỗi
món ăn ở 36 phố phường là tinh tuý chắt lọc từ các món ăn của các miền
quê, qua bàn tay tinh tế, khẩu vị cầu kỳ của người xứ kinh kỳ kẻ chợ,
để chế biến thay đổi so với nguyên gốc, nâng lên thành các món mang lại
đặc trưng riêng cho sự tinh tế, thanh khiết của các món đặc sản Hà
nội. Cũng là bát phở, phở Hà nội khác phở Nam định , bún chả Hà nội khác
bún chả Hà nam, và có những món mà chỉ có ở Hà nội mới có: bún thang,
bún ốc, chả cá Lã Vọng, bánh cốm... </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Đồ
ăn ở Hà nội nổi tiếng có lẽ có hai thứ, cỗ và quà. Cỗ truyền thống Hà
nội nổi tiếng cầu kỳ, tám đĩa tám bát, những bát canh mọc, canh bóng,
đĩa xôi xéo, xôi vò, chỉ được nấu chủ yếu trong các dịp lễ Tết, cỗ cưới
hay các ngày giỗ chạp. Những mâm cổ truyền thống dường như giờ đây đã bị
mai một dần, chỉ còn hiếm hoi trong các gia đình Hà nội xưa, những đám
cưới đã không còn bẩy đĩa bốn bát truyền thống, những món trong các ngày
giỗ chạp hay cỗ ngày tết cũng thay đổi rất nhiều trong các gia đình Hà
nội để phù hợp với nhịp sống hiện đại, vì thế rất ít khi chúng ta có dịp
thưởng thức lại. </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Vậy
là Hà nội chỉ còn nổi tiếng vì những hàng quán vỉa hè, " những hàng
quà Hà nội" . Ở đây đi ăn người ta không gọi đi ăn hàng mà người ta
thường nói là ăn quà, ăn quà chỉ là ăn chơi, là thưởng thức, không phải
ăn lấy no, chính vì thế nó lại càng tinh tế, thế mới đúng chất ăn chơi
của xứ Tràng an. Những món quà sáng, quà ăn đêm của người Thăng long vì
thế nó khác với những bát cơm rang, những đĩa bánh cuốn đầy đặn của
những người nông dân vùng quê, ăn lấy no cho có sức để đi làm... </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"> </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Nói
quà Hà nội thì nhiều lắm: những quán phở, hàng bún chả, bún mọc, bún
thang, bánh cuốn, nộm, bánh trôi tầu... Khi tôi sống ở nước ngoài, cứ
mỗi lần nghĩ đến món quà vỉa hè, tôi lại mong về, để được đi ăn thỏa
thích. Để khi trở về Hà nội, tôi đã phải đi một vòng các quán và cũng
mất khá nhiều thời gian mới có thể thưởng thức lại hết được danh sách
những món mà khi xa nhà đã liệt kê.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Quán
Hà nội giờ đây vừa giống lại vừa khác như khi cách đây chừng hơn 10 năm
thời kì Băng sơn viết về món ăn Hà nội mà tôi say mê, lại càng khác khi
quay về những thời của cụ Nguyễn Tuân, Thạch Lam , cái
khác ấy khiến tôi có những chợt nghĩ về món quà phố Hà nội. </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Không biết có ai đi ăn các món quán hàng để rồi lại có cảm giác , “hình như không ngon như ngày xưa " giống tôi không?</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Cũng
một phần ngày xưa đói kém, ăn gì cũng thấy ngon, kỷ niệm xưa tuổi ấu
thơ cái gì chả đẹp, giờ thì ăn quá đủ chất chả còn thiếu thứ gì nên
không thấy ngon nữa. Nhưng nếu là cảm giác ” hình như hôm nay ăn không
ngon như mấy hôm trước mình ăn"? Các món vỉa hè đều chế biến nấu nướng
theo kiểu "gia truyền", nhưng phụ thuộc quá nhiều vào kinh nghiệm chế
biến gia giảm của người chủ, vì "gia truyền" nên rất dễ bị mai một .
Những quán hàng nổi tiếng, sau khi người chủ mất đi, truyền đến đời sau,
việc không giữ được chất lượng như xưa là chuyện thường xảy ra. Phần
nữa, là nguyên liệu chế biến giờ đã khác xưa, có thể giữ được hương vị
như xưa và chất lượng ổn định không phải là điều dễ dàng
với kiểu kinh doanh nhỏ lẻ của các hàng quán vỉa hè. </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Rất
nhiều người trước đây và cả tôi hồi đó thích những quán xá cũ cũ, ám
đầy bụi than, đặc trưng của các quán vỉa hè, lấy làm thích thú. Những
giờ đây, khi bước vào các hãng quán bày bừa rác, xập xệ, những hàng quán
bám đầy bụi bám đường phố, khiến người ta cảm thấy gợn gợn về vệ sinh
an toàn thực phẩm, làm người ta có cảm giác ăn kém ngon . Tôi không biết
những kiểu hàng quán kiểu này sẽ có thể được chấp nhận cho đến bao giờ,
bởi dù không cần những hàng quán quá lịch sự, người ta vẫn cần những
điều kiện vệ sinh tối thiểu để tạo một cảm giác yên tâm khi thưởng thức
trong những quán ăn bình dân của vỉa hè Hà nội. </span>
<span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Ở
Hà nội rất phổ biến là cả một phố tập trung các quán vỉa hè bán một món
giống nhau, có lẽ là xuất phát từ một hàng quán nổi tiếng, rồi cả phố
tranh nhau làm theo, cũng có thể là các hàng quán rồi cũng học tập chất
lượng giống nhau và tạo nên một trung tâm thu hút khách, nhưng rồi cũng
có những phố mà các nhà đua nhau nhái nhau, mà cuối cùng khó biết nhà
nào chính chủ và chất lượng thì thật giả lẫn lộn làm khách hàng thực sự
thất vọng.</span>
<span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Những
hàng quán vỉa hè, dường như gắn bó với khu phố có 36 phố phường. Với
các thế hệ cũ, của những người như ông bà bố mẹ tôi, thì các hãng quán
vỉa hè khu phố cổ, phố cũ dường như gắn bó máu thịt. Người ta nhất quyết
không bán nhà, hay rồi đi khỏi những ngôi nhà chật chội, tối tăm trong
những khu phố cổ để chuyển ra sống tại những khu mới, đơn giản chỉ vì
sống ở đây quen rồi, và một trong các lý do cũng bởi bước chân xuống phố
là những hàng quán vỉa hè thật sẵn, đồ ăn ngon la liệt mà ở khu phố mới
không thể có.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Nhưng
cuộc sống văn minh rồi sẽ khác đi, những khu phố có chật chội ở hà nội
sẽ phải được giải phóng, ra những khu nhà ở chung cư, những khu phố mới.
Những thế hệ trẻ hơn, cuộc sống hiện đại hơn, dù có thích thú với các
hãng quán vỉa hè thì cũng khó có thể chấp nhận điều kiện sống ở những
khu phố cổ. Và liệu những thế hệ sau ở các khu phố cổ, họ có chấp nhận
tiếp tục bán hàng theo kiểu các quán vỉa hè hay sẽ làm những nghề khác
đi. </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Đã
có một thời chính quyền Hà nội muốn xây dựng rầm rộ một phố ẩm thực,
như là một cách giữ gìn những món truyền thống, văn hoá ẩm thực Hà nội.
Nhưng rồi tôi cũng thấy cái ngõ Cấm chỉ ấy cũng không có gì đặc sắc hơn ,
bao năm vẫn những quán vỉa hè tự phát, điều kiện vệ sinh không đảm bảo,
hay những khu phố tây ba lô, phố đồ ăn Mai Hắc Đế cũng vẫn như xưa, đồ
ăn cũng không có gì cải tiến.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Càng
ngày ở Hà nội càng có nhiều khu chung cư , ở các chung cũ mới mọc lên,
sẽ rất khó để những hàng quán vỉa hè có thể phát triển được như ở những
khu phố hàng, và những các quán ăn nhanh tại các trung tâm thương mại,
siêu thị với ưu thế tiện dụng xuất hiện ngày càng nhiều có làm giảm vai
trò của các hàng quán vỉa hè, đặc biệt là thế hệ sau ngày càng thích đồ
ăn nhanh hơn là các hàng quán truyền thống.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Và
tự nhiên tôi giật mình lo rằng liệu có lúc nào đó, rất nhanh thôi...,
các quán ăn vỉa hè truyền thống sẽ mất đi, các món ngon sẽ bị mai
một. Những hàng quà truyền thống liệu vì đó mà mai một dần đi
không?</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Tôi
lại nhớ về khi dạo bước ở các đường phố cổ ở Barcelona, Paris, tôi vẫn
thấy các hãng quán vỉa hè ở các phố có nhộn nhịp vẫn phát triển trong
một xã hội hiện đại mà đồ ăn nhanh chiếm ưu thế. Và tôi tin là người Hà
nội, hay các dự khách vẫn luôn thích thú với những món ăn vỉa
hè, những hàng qua Hà nội. Tuy nhiên các hãng quán vỉa hè không
thể tồn tại nếu vẫn còn giữ nguyên kiểu chế biến vệ sinh thực phẩm như
bây giờ, bình dân mang đến cho người ta sự thoải mái (trong đó có sự
yên tâm về vệ sinh) nhưng không có nghĩa là xập xệ, bẩn thỉu, và quan
trọng là chất lượng, hương vị phải giữ gìn ổn định như là một điều quan
trọng nhất của giữ gìn truyền thống.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Và
có lẽ người ta phải quan niệm về giữ gìn truyền thống nó khác đi, giữ
gìn truyền thống có lẽ là nắm bắt được cái hồn, để mà phát triển nó lên
và phù hợp với xã hội, không phải là giữ nguyên những cái xa xưa, để mà
trở thành cố hủ và lạc hậu. Các món ăn truyền thống của Hà nội, vẫn cứ
không thể bó hẹp được với những món xưa cũ, để người ta chỉ ăn được một
vài lần và chán dù ngon đến đâu chăng nữa , nó cần phải được thay đổi và
làm mới, sáng tạo thay đổi dựa trên cái hồn, cái tinh thần của những
món truyền thống xưa. Tôi cũng đã từng ăn ở các quán gia đình trong khu
phố cổ ở Montreal, Florence, đó là những quán ăn ngọn gàng sạch sẽ, ấm
cúng mang tính truyền thống và mang bản sắc không khí đặc trưng của vùng
miền đó. Tôi mong ước về một Hà nội với những quán nhỏ với những không
gian riêng trong những khu phố cổ, phố cũ có những món ăn được chế biến
thủ công theo bản sắc riêng của từng nhà hàng, vừa truyền thống và hiện
đại, đảm bảo vệ sinh, và mang tinh thần của những món xưa. </span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">Để
làm được điều đó không chỉ cần những bí quyết truyền thống cha truyền
con nối, mà cần sự sáng tạo dựa trên tinh thần và văn hoá của xứ nghìn
năm văn vật. Chỉ có như thế, món ngon Hà nội mới luôn được tồn tại và
gìn giữ.</span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;"><i>Hà nội, tháng 7 2013.</i></span></span><br />
<span style="font-family: Arial,Helvetica,sans-serif;"><span style="font-size: small;">TAL. </span></span></div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-29895511297457106252013-04-24T19:16:00.000-07:002017-03-31T21:56:41.223-07:00Xe hoa rong Hà nội<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:DontVertAlignCellWithSp/>
<w:DontBreakConstrainedForcedTables/>
<w:DontVertAlignInTxbx/>
<w:Word11KerningPairs/>
<w:CachedColBalance/>
</w:Compatibility>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="267">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-priority:99;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin-top:0in;
mso-para-margin-right:0in;
mso-para-margin-bottom:10.0pt;
mso-para-margin-left:0in;
line-height:115%;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:11.0pt;
font-family:"Calibri","sans-serif";
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-theme-font:minor-fareast;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<i>Khi nhắc về Hà nội, người luôn nhớ về những hàng phở, những
mùa sấu, mùa cốm, còn bây giờ, nếu phải chọn một thứ gì đó để nhớ về Hà nội mỗi
khi đi xa,<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>tôi lại nghĩ về những người bán
hoạ rong..trên những chiếc xe đạp.</i><span style="mso-spacerun: yes;"><i> </i> </span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Ngày xưa, Hà nội nổi tiếng với những làng hoa Ngọc Hà, Nhật
Tân, Nghi Tàm , Quảng Bá và với những cô gái từ các làng hoa gánh hoa đi khắp
các khu phố cổ, nổi tiếng đến nỗi đi vào truyện và phim Gánh hàng hoa nổi tiếng
một thời. Bẵng đi rất lâu, những gánh hàng hoa dần mất đi..để rồi không biết từ
bao giờ, những gánh hoa rong lại trở về trên những đường phố, lần này không phải
là những cô hàng hoa quẩy những gánh hoa dọc các con phố, mà là những người đàn
ông có, đàn bà có, giản dị và đôi phần lam lũ trên những chiếc xe đạp, đằng sau
là những thúng hoa, lăn bánh tỏa đi khắp con đường trong từng khu phố ở Hà nội.
Không giống như những người bán hàng rong khác đi rao khắp các ngõ phố, những
người bạn hoa chọn một vị trí, một góc ngã tư cố định để làm nơi bán hàng.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj91zyyWbg2MBUSgtxNGiLiD0DrxypdPYaPy0hLc7jVHrK0vM4ZB99aaM8HvKR6HychGjQfuhjMD5lTWCg77Np2HBU6_jEZibYuT9UkMHpyvNP3SWY6jbmPk4bL8u-JBJ5LW1N3fw8mMDM/s1600/10815114_10152453827529109_1213169881_o.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj91zyyWbg2MBUSgtxNGiLiD0DrxypdPYaPy0hLc7jVHrK0vM4ZB99aaM8HvKR6HychGjQfuhjMD5lTWCg77Np2HBU6_jEZibYuT9UkMHpyvNP3SWY6jbmPk4bL8u-JBJ5LW1N3fw8mMDM/s1600/10815114_10152453827529109_1213169881_o.jpg" width="480" /></a></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
Mỗi thành phố nơi tôi đi qua, nhiều hay ít, đều có những tiệm
hoa tươi , nhưng có lẽ chỉ có Hà nội, mới có hoa tươi được bán nhiều trên những
“cửa hàng di động” như thế, trở thành nét đặc trưng như của riêng Hà nội. Không
biết ngày xưa gánh hàng hoa của các cô gái từ các làng hoa Hà nội có những loại
hoa gì, còn bây giờ, các “gánh hàng hoa” di động ngày nay thường chỉ có một số
loại hoa nhất định tùy theo mùa, tháng 2 tháng 3 hoa bưởi thơm ngát, tháng 4
hoa loa kèn trắng tinh khiết, tháng 5-6 hoa sen hồng xen lẫn đài sen, rồi thì
hoa cúc trắng, cúc đại đóa, cúc tím thay phiên nhau tỏa sắc trên từng con phố.<br />
Đôi khi trong cuộc sống bận rộn, khiến ta quên đi thời gian, thi thoảng đi qua
những góc phố, nhìn những bông hoa trên những gánh hàng rong, dường như nhắc ta
lại chợt nhớ về thời gian các mùa trong năm.<span style="mso-spacerun: yes;">
</span></div>
<div class="MsoNormal">
Nhưng có lẽ ấn tượng nhất với tôi là hoa hồng, những bông
hoa có lẽ những người bán hàng mang hoa từ nhà trồng những làng hoa ven đô: Mê
linh, Tây tựu, hay mua từ sáng sớm từ chợ hoa Quảng Bá, để rồi tỏa đi khắp các
nẻo đường Hà nội. Hoa hồng ở các gánh hàng rong có đủ các màu sắc, đỏ, vàng, hồng,
rực rỡ trên những xe hỏa khắp các đường phố hầu như tất cả các mùa trong năm,
như mang cho những góc phố này nét tươi tắn hơn. Những cánh hoa ấy, khi tách ra
đơn lẻ, không có gì đặc biệt,<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nhưng khi
đặt cạnh nhau trong những thúng hoa tạo nên màu sắc thật rực rỡ cho những con
phố Hà nội. Và nếu ai đã từng đi qua những góc phố Nguyễn Du-Bà triệu, Giảng
võ, Trần Phú hay rất nhiều dãy phố cổ, nơi rất nhiều gánh hoa rong làm sáng bừng
lên nên cả một góc phố dài, bạn sẽ thấy như cả một vườn hoa đủ màu sắc.<br />
Người vợ
đã khuất của tôi khi còn là cô gái sống ở Sài gòn, mỗi khi ra Hà nội, đều rất
thích những đóa hoa hồng nhỏ trên những hàng hoa rong và luôn mua một bó hồng mỗi
khi vào Sài Gòn.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCaKNfbBN8qBEtUhGHqAfoKqIwnZagLbuD9p5UtjmIXpqwM44NGclTwj3I2YXwatsNX7Dler1Cx5vOS2Kz-XnDFlvmvQCHEuazXebitfH9w573AuM-xLVzl4Wj-NjRusuXG5BrjxCt19A/s1600/10815114_10152453827529109_1213169881_o.jpg" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQGXHwGynsUhKht7Lg0SNQLRQkZicJNXT-L6znhbGNwK_SnpLa33ePrzWrNa-_lhhQ8kzd4ql0NNdHqcmnrzcoyviBE-BSAmfHXZ4rCOhYNAm4gb-d0t850yYKQSNlhvwjR8FK7w-yMoQ/s1600/382018_10151385200974109_1674153347_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="508" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQGXHwGynsUhKht7Lg0SNQLRQkZicJNXT-L6znhbGNwK_SnpLa33ePrzWrNa-_lhhQ8kzd4ql0NNdHqcmnrzcoyviBE-BSAmfHXZ4rCOhYNAm4gb-d0t850yYKQSNlhvwjR8FK7w-yMoQ/s1600/382018_10151385200974109_1674153347_n.jpg" width="640" /></a></div>
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Những bông hoa trên những xe hoa, không phải là những nhành
hoa sang trọng trong các tiệm bán hoa để làm hoa bó tặng trong các dịp lễ, cũng
không phải là những cánh hồng nhỏ xíu các bà các cô hay mua về làm hoa cúng lễ
rằm hay mùng 1, mà đó là những cành hoa hồng nhỡ nhỡ, hay những bó loa kèn bó
theo chục , những bó hoa sen, có lẽ dành riêng cho những người nội trợ mua về cắm
ở trong nhà. Người Hà nội xưa nay vẫn thích chơi hoa, cắm hoa theo mùa, và dường
như tất cả những loại hoa trên những gánh hoa rong, được trồng để hiện diện
trong những bình hoa tươi ở các gia đình, giản dị và nhẹ nhàng. Hà nội, với các
làng hoa ven đô, và những xe hoa rong, vì thế nên mới phát triển chăng? </div>
<div class="MsoNormal">
Khi đi mua hoa ở các tiệm hoa, hay mua bất cứ thứ gì ngoài
đường phố Hà nội, tôi cũng mặc cả, chỉ có với hoa ở các hàng hoa rong, trên những
chiếc xe đạp, tôi dường như ít phải trả giá, không biết tại vì hoa không quá đắt,
hay vì nhìn những người bán hàng lam lũ luôn cho ta cảm giác thật thà, bán những
thứ của họ trồng mà tôi không nỡ mặc cả? </div>
<div class="MsoNormal">
Tháng 4 về, nhìn những sắc trắng thanh khiết của những đóa
hoa loa kèn chậm rãi theo vòng xe lăn trên đường phố mới sáng sớm, tôi tự hỏi
bao giờ những người bán hoa lam lũ kia bớt vất vả hơn, để họ không phải đi bán
rong cả ngày trên những gánh hàng hoa, và không biết họ kiếm được bao nhiêu tiền
từ những gánh hoa rong. Nhưng cũng băn khoăn, liệu sau này đường phố Hà nội sẽ
ra sao khi cuộc sống hiện đại và khấm khá hơn, Hà nội sẽ không còn những người
bán hoa rong trên những xe hoa, không còn những vườn hoa đủ màu trên những chiếc
xe đạp.</div>
<div class="MsoNormal">
22/04/2013,</div>
<div class="MsoNormal">
LTA.</div>
Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-44749274341085982252013-04-12T02:24:00.003-07:002013-04-12T02:27:42.054-07:00Mùa thu cho em...<h2>
</h2>
Hà nội , September 29-30/2012<br />
<i>For you, on your day…</i><br />
Vậy là tôi trở về Hà nội mùa thu, để mong được nhìn những cây bàng lá
đổ, ước được ngắm những hàng hoa sữa, liệu Hà nội bây giờ có khác xưa?<br />
Những đường phố , những con hồ rộng mênh mông trong mắt tôi thủa ấy,
giờ đây đã trở nên nhỏ bé, tại vì đường phố chật chội hơn bởi những dòng
kẹt xe chật cứng, những con hồ đã bị san lấp chiếm đất , hay bởi mắt
nhìn của tôi nay đã khác nhiều.<br />
Đường Cổ Ngư đâu còn những bãi cỏ nơi lũ học sinh chúng tôi ngồi chơi
đàn hát, chùa Trần quốc thâm nghiêm cổ kính , tôi và những người bạn
thân thời học sinh đều vào thắp hương mỗi đêm trừ tịch, giờ đã trở nên
lòe loẹt và phô trương một cách kệch cỡm bên cạnh một hồ Tây giờ đâu còn
sương khói ngút tầm mắt.<br />
Những chốn nào còn kỉ niệm trong ký ức, giờ đã trở nên ít lãng mạn
đi, có phải vì tâm hồn tôi đã cạn khô, hay tại vì Hà nội trở nên xô bồ
và lộn xộn?<br />
Những hàng quán vỉa hè không còn hấp dẫn, tại vì giờ các hàng quà Hà
nội kém ngon đi, ăn ở đâu cũng na ná như nhau hay tại vì tôi đã quá đủ
đầy những món ngon lạ mắt, để giờ không thể chịu nổi những hàng quán vỉa
hè với cảm giác mất vệ sinh.<br />
Phố hàng lung linh, sang trọng trong mắt thời thơ ấu của tôi, của tôi
giờ đây toàn bán những hàng thủ công đơn giản không còn phù hợp với xã
hội hiện đại hoặc là hàng tàu chất lượng kém. Trong mắt tôi, những dãy
phố hàng “cổ” chỉ là những ngôi nhà lụp xụp, với những con người sống
chật chội thiếu điều kiện sống tối thiểu . Đến bao giờ người ta hiểu
rằng, “cổ” không đồng nghĩa với sự nhếch nhác , lụp xụp, giữ gìn nét văn
hóa là để cho dựa trên cái hồn của xa xưa mà phát triển nét tinh tuý,
khi nào những khu phố sẽ được giải phóng khỏi cái chữ cổ, để hoặc là
người ta sẽ cải tạo nó, hay là cho nó trở nên cổ hủ theo chọn lọc tự
nhiên, đến lúc chính những người trong phố “cổ” ấy sẽ tự bỏ đi.<br />
“Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”, Người Ha noi từ trước đến
giờ đều là dân các tỉnh, nhưng khi đến Hà nội, người ta đều và giữ
những cái tinh tuý nhất cho Hà nội trở nên thanh lịch, trước đây Hà nội
khác Sài gòn là vậy. Còn bây giờ tôi chỉ thấy người ta đến Hà nội đều
than phiền Hà nội lai tạp, vẫn toàn dân ở các tỉnh về, nhưng sao mà đông
đúc và ngột ngạt, và người xứ Nam ra chê dân Hà nội nói tục chửi bậy
nhiều. Liệu còn bao nhiêu người Hà nội “ gốc “ sống ở Hà nội bây giờ dám
khẳng định mình ” thanh lịch như người Tràng An”, cho dù đã sống ở Hà
nội vài đời ?<br />
Rất nhiều người đôi khi thích thú với “cháo chửi”, “phở xếp hàng”,
coi đó làm một nét “văn hóa Hà nội”, vẫn chấp nhận những người bạn hàng
mặt nặng như chì quát tháo khách hàng , để không biết rằng rất nhiều
người Hà nội đã rời vào thành phố Hồ Chí Minh không chỉ vì công việc
,đơn giản chỉ vì họ muốn tìm một môi trường sống và cung cách thái độ
phục vụ tốt hơn.<br />
Trước đây, trong bài báo nói về phở, tôi có nói đùa rằng, phở ra đến
Gia Lâm là đã thấy khác, không còn chất Hà nội, còn giờ đây tôi đang
nghĩ điều người lại, mỗi khi đi đâu về đến Gia Lâm hay Pháp Vân, là tôi
đã thấy khác, được hít thở bầu không khí ngột ngạt và khói bụi của Hà
nội.<br />
Liệu có quá khắt khe và đã công bằng chưa với hà nội trong mắt một kẻ
vẫn vật vã đầy tâm trạng chưa xác định được đâu là nơi dành cho mình ,
đôi khi muốn rời Hà nội, để được thỏa mãn với sống với những gì mình
thích.<br />
Tôi một mình đi trong đêm Hà nội mùa thu, khi trống vắng đến tận cùng
khi thiếu em , trái ngược với cái ồn ào bụi bặm của ban ngày, Hà nội
đêm là sự yên tĩnh lặng đến lạ kỳ, hay tại lòng tôi cảm thấy yên bình
khi bất chợt thấy mùi hương hoa sữa, dù thoang thoảng hay thơm nồng.
Hương ngọc lan thật dịu dàng vẫn váng vất trên con đường tôi vào chùa
một cột trong ngày sinh nhật em. Còn hôm nay, một buổi sáng mát mẻ của
ngày tết trung thu, thật yên bình khi nhìn ra quanh hồ Hoàn Kiếm lăn tăn
gợn sóng, nơi em vẫn bắt tôi dẫn đi bộ vòng quanh bờ hồ, mỗi lần em ra
Hà nội.<br />
Liệu tôi có thể xa Hà nội mùa thu, hay Hà nội chỉ vài nét thu thôi mà níu kéo cả đời người.Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8224211376603989579.post-24184111389892439432012-03-26T09:43:00.002-07:002012-03-26T09:46:34.165-07:00Duyên&Phận<!--[if gte mso 9]><xml> <w:worddocument> <w:view>Normal</w:View> <w:zoom>0</w:Zoom> <w:trackmoves/> <w:trackformatting/> <w:punctuationkerning/> <w:validateagainstschemas/> <w:saveifxmlinvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:ignoremixedcontent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:alwaysshowplaceholdertext>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:donotpromoteqf/> <w:lidthemeother>EN-US</w:LidThemeOther> <w:lidthemeasian>X-NONE</w:LidThemeAsian> <w:lidthemecomplexscript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript> <w:compatibility> <w:breakwrappedtables/> <w:snaptogridincell/> <w:wraptextwithpunct/> <w:useasianbreakrules/> <w:dontgrowautofit/> <w:splitpgbreakandparamark/> <w:dontvertaligncellwithsp/> <w:dontbreakconstrainedforcedtables/> <w:dontvertalignintxbx/> <w:word11kerningpairs/> <w:cachedcolbalance/> </w:Compatibility> <m:mathpr> <m:mathfont val="Cambria Math"> <m:brkbin val="before"> <m:brkbinsub val="--"> <m:smallfrac val="off"> <m:dispdef/> <m:lmargin val="0"> <m:rmargin val="0"> <m:defjc val="centerGroup"> <m:wrapindent val="1440"> <m:intlim val="subSup"> <m:narylim val="undOvr"> </m:mathPr></w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:latentstyles deflockedstate="false" defunhidewhenused="true" defsemihidden="true" defqformat="false" defpriority="99" latentstylecount="267"> <w:lsdexception locked="false" priority="0" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Normal"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="heading 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 7"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 8"> <w:lsdexception locked="false" priority="9" qformat="true" name="heading 9"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 7"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 8"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" name="toc 9"> <w:lsdexception locked="false" priority="35" qformat="true" name="caption"> <w:lsdexception locked="false" priority="10" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Title"> <w:lsdexception locked="false" priority="1" name="Default Paragraph Font"> <w:lsdexception locked="false" priority="11" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Subtitle"> <w:lsdexception locked="false" priority="22" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Strong"> <w:lsdexception locked="false" priority="20" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Emphasis"> <w:lsdexception locked="false" priority="59" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Table Grid"> <w:lsdexception locked="false" unhidewhenused="false" name="Placeholder Text"> <w:lsdexception locked="false" priority="1" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="No Spacing"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" unhidewhenused="false" name="Revision"> <w:lsdexception locked="false" priority="34" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="List Paragraph"> <w:lsdexception locked="false" priority="29" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Quote"> <w:lsdexception locked="false" priority="30" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Intense Quote"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 1"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 2"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 3"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 4"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 5"> <w:lsdexception locked="false" priority="60" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Shading Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="61" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light List Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="62" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Light Grid Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="63" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 1 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="64" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Shading 2 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="65" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 1 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="66" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium List 2 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="67" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 1 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="68" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 2 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="69" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Medium Grid 3 Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="70" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Dark List Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="71" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Shading Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="72" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful List Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="73" semihidden="false" unhidewhenused="false" name="Colorful Grid Accent 6"> <w:lsdexception locked="false" priority="19" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Subtle Emphasis"> <w:lsdexception locked="false" priority="21" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Intense Emphasis"> <w:lsdexception locked="false" priority="31" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Subtle Reference"> <w:lsdexception locked="false" priority="32" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Intense Reference"> <w:lsdexception locked="false" priority="33" semihidden="false" unhidewhenused="false" qformat="true" name="Book Title"> <w:lsdexception locked="false" priority="37" name="Bibliography"> <w:lsdexception locked="false" priority="39" qformat="true" name="TOC Heading"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-theme-font:minor-fareast; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} </style> <![endif]--> <p style="font-style: italic;" class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif"">Thực ra anh định viết bài về cái “duyên” giữa chúng ta rất nhiều lần cho em, khi em còn ở trên cõi trần tục này ở bên cạnh anh, mặc dù em ít đọc những gì anh viết, còn giờ đây, khi em đã siêu thoát về Niết Bàn, anh vẫn viết ra, vì anh vẫn muốn ở cõi Phật, em nghe&đọc được những gì anh viết, cũng là để giải tỏa nỗi canh cánh của anh nợ em trên cõi vô thường này, khi rất nhiều thứ anh muốn làm cho em mà anh chưa làm được. </span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif"">Cách đây chừng 10 năm, khi còn ở Ottawa, anh đi học thiền của<span style="mso-spacerun:yes"> </span>GS Vinh, học trò của thầy Thích Nhất Hạnh, bác luôn nói với anh rằng, chữ “duyên” hay lắm, bác thích chữ duyên nên đặt tên cho con gái là Kiều Duyên. </span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif""><span style="mso-spacerun:yes"> </span>Thực ra lúc đó, anh không nghĩ đến chữ duyên trong Phật pháp, cái chữ duyên của anh nó hơi đơn giản, chỉ nghĩ là phụ nữ, cần có “duyên”, phụ nữ đẹp mà không có “duyên” thì cũng chỉ như ma nơ canh, trong khi rất nhiều người<span style="mso-spacerun:yes"> </span>không xinh đẹp, nhưng “duyên”, cái “duyên dáng” ấy nó là là sự trừu tượng, khó có thể định nghĩa được, là sự quyến rũ và thu hút người khác còn cao hơn cả vẻ đẹp ngoại hình.</span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif"">Còn khi chúng ta gặp nhau, yêu nhau và lấy nhau, anh bắt đầu tin vào duyên phận, chữ duyên trong nhà Phật, cái mà một nhà khoa học rất giỏi nhưng lại ngộ được giáo lý nhà Phật ấy đã cố truyền<span style="mso-spacerun:yes"> </span>giảng cho anh, khi đó anh vẫn không hiểu. Lần đầu gặp em, anh chưa bao giờ nghĩ anh sẽ yêu em, vì em không giống với những gì lý trí anh đã từng đặt ra cho người bạn đời của mình, anh cũng chưa bao giờ hỏi rằng liệu anh có cái gì giống với những gì em đã từng nghĩ về người đàn ông của mình, ngọai trừ có lần em nói với anh là em không nghĩ là em sẽ lấy người chồng già như anh </span><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: Wingdings;mso-ascii-font-family:"Times New Roman";mso-hansi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-font-family:"Times New Roman";mso-char-type:symbol;mso-symbol-font-family: Wingdings"><span style="mso-char-type:symbol;mso-symbol-font-family:Wingdings">:))</span></span><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family:"Times New Roman","serif"">. Với anh, lần đầu tiên gặp em, chưa bao giờ anh nghĩ anh sẽ yêu em, em không quá ấn tượng về ngoại hình, còn anh là người duy mĩ và khó tính về việc khen ai đẹp. Giữa anh và em còn là môt trời những sự đối lập, anh cầu kì đến mức khó tính, còn em, ít nhất với anh, giản dị nhiều khi anh đến phát bực. Anh thích phụ nữ điệu đà và nữ tính, còn em,đôi khi anh thấy em hơi tomboy.<span style="mso-spacerun:yes"> </span>Anh suy nghĩ phức tạp, cầu toàn và đôi khi hơi mơ mộng bao nhiêu, thì em lại suy nghĩ giản đơn và thẳng thắn đến không ngờ, rất thực tế. Anh và em rất ít sở thích chung về ăn uống, và trái ngược hẳn nhau về phong cách thời trang hay lựa chọn màu sắc. <span style="mso-spacerun:yes"> </span>Đến ngay cả việc em nói em thích diễn viên nào rồi là biết anh ghét người đó hay ngược lại. <span style="mso-spacerun:yes"> </span>Chính vì thế không ít người bạn anh nhìn bên ngoài thấy sự khác biệt giữa anh và em, đã không thể hiểu sao anh và em yêu nhau, đôi khi còn phản đối. Còn em luôn hỏi anh, tại sao anh thích rất nhiều thứ mà em không có, vậy mà anh vẫn yêu em, sao anh không tìm người con gái khác, có những cái mà anh muốn. Anh đã không thể trả lời được. <span style="mso-spacerun:yes"></span>Thực ra, cũng đã rất nhiều lần anh tự hỏi mình câu hỏi giống hệt thế, thậm chí ngay cả trước khi nói anh muốn cưới em. Tất nhiên, em nhân hậu,<span style="mso-spacerun:yes"> </span>quan tâm chăm sóc mọi người, hi sinh bản thân mình, nice với tất cả mọi người, ai cũng quý mến em, đó là điều ai cũng biết. Chỉ biết rằng rất nhiều người có những cái mà anh thích, xinh đẹp hơn em ở rất gần xung quanh anh và có cả cảm tình với anh,<span style="mso-spacerun:yes"> </span>anh lại không thể có tình cảm như đã có với em. Với anh, tình cảm yêu thương nó cao hơn tất cả mọi thứ tiêu chí khác, vì anh có thể kết bạn với rất nhiều người con gái, nhưng để anh cảm thấy yêu và hiểu anh, thấy “hợp”, thật khó và rất ít. Mà anh thì không thích gò ép tình cảm của mình theo lí trí và luôn sống thật với những gì mình thương yêu.<span style="mso-spacerun:yes"> </span>Không hiểu sao, tình cảm của anh đến với em nó tự nhiên như có sư sắp đặt, rất nhiều thứ anh không thể chia sẻ hay thực hiện được với người con gái khác, anh đã có thể dễ dàng làm được với em. Cũng như việc anh tỏ tình với em, nó đến lúc anh cũng không thể ngờ. Khi chúng ta yêu nhau, em tặng anh quyển truyện “ Nhưng câu chuyện Sài gòn” của Phan An, mà tác giả lại là một người anh quen, anh giật mình khi thấy chuyện đó giống anh và em thế, vì<span style="mso-spacerun:yes"> </span>anh và tác giả cả ngoài đời và trong truyện, có nhưng suy nghĩ và tâm hồn cảm nhận giống nhau đến không ngờ. Và đôi lúc anh tự hỏi, và lo sợ, liệu câu chuyện của chúng ta sẽ lại có kết thúc như truyện không.<span style="mso-spacerun:yes"> </span>Nhưng rồi anh lại trấn an mình ngay, anh và em yêu nhau, vừa giống và vừa khác. Một người bạn thân của em, và rất gần và hiểu anh, trước khi anh gặp em, nói rằng thấy em và anh có điểm gì đó rất chung, có lẽ vì thế mà chúng ta đến được với nhau chăng. Phải chăng đó là cái “duyên”. Anh chỉ cảm nhận được tình cảm yêu thương của anh dành cho em nó rất khác với những gì anh “thích” ở người con gái khác, để cố gắng bù lại những gì anh không thể làm cho em đúng nghĩa mà nhưng người yêu ở gần nhau, người ta có thể làm, khi chúng ta xa nhau. Anh biết, khi yêu anh, em đã phải nhường nhịn anh quá nhiều, chiều theo những ý thích khó tính cầu kì của anh mà em không hẳn là thích, chỉ để làm anh vui. Với rất nhiều người khác, em đều thích làm theo ý mình và rất cứng đầu, vậy mà em đã phải hi sinh rất nhiều thứ theo ý thích của em, chỉ để chiều theo anh, đến việc lớn nhất, là làm ngược với thói thường, đa số mọi người chuyển từ Hà nội vào SG, mọi thứ sẽ thuận lợi hơn với em, và cả công việc của anh, nhưng chỉ vì anh chỉ muốn sống ở HN, em đã chấp nhận ra ngoài Bắc, dù biết rằng việc em xa gia đình, và thích nghi<span style="mso-spacerun:yes"> </span>được với cuộc sồng và văn hóa ngoài Bắc sẽ rất khó khăn, khó hơn nhiều so vói việc anh vào và thích nghi với<span style="mso-spacerun:yes"> </span>SG. </span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif"">Yêu được nhau, đấy là “duyên”, còn khi chúng ta thành vợ chồng, người ta bảo đó “nợ”, rất nhiều đôi có duyên nhưng không có “nợ” nên không lấy được nhau. Anh biết là chúng ta vẫn còn nhiều khác biệt và vẫn còn nhiều thứ phải giải quyết, nhưng anh hiểu rằng, em biết những nhược điểm của anh, để chấp nhận nó, và thích những cái gì là thật sự của anh, không phải vẻ hào nhoáng sành điệu bề ngoài, mà là những cái mà thường anh ít bộc lộ ra ngoài, để động viên anh trong những lúc anh cảm thấy bể tắc nhất. Nhưng hơn hết, với em, anh đã có sự cân bằng, để biết kiên nhẫn và chấp nhận hài lòng với những gì mình đang có, nếu không có em, chắc chắn anh sẽ không ở Việt nam đến bây giờ, cũng như việc em thuyết phục anh sẽ ở bên anh ở bất cứ đâu, miễn là anh thấy yêu thích công việc mà anh chọn, để anh có thế tiếp tục tìm kiếm cơ hội ở gần gia đình, khi mà trong lúc khủng hoảng và bế tắc, anh đã muốn quay lại Canada. </span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif"">Còn giờ đây, khi anh mất em, người khác chỉ biết an ủi anh, “phận” nó thế, “duyên nợ” của chúng ta chỉ ngắn ngủi vậy thôi. Hay như các nhà sư bào rằng, em đã siêu thoát, nhanh chóng rời khỏi cõi trần tục này, là sướng hơn những người ở lại, tiếp tục cuộc sống để tiếp tục gây nên nghiệp tội lỗi. Dù ai nói thế nào, anh chỉ biết rằng anh không còn em trên cõi đời này. Đôi khi anh không tin vào lẽ công bằng hay luật nhân quả của cuộc sống này, vì chả lẽ những gì người ta làm trên cõi đời này, lại phải chờ đến kiếp sau, còn những gì chúng ta phải gánh chịu, chúng ta không thể quyết định được, trong khi đáng lẽ cả hai chúng ta sống tử tế và đều phải xứng đáng được hưởng hạnh phúc dù ngắn ngủi trên trần thế này. Có một điều anh biết rằng, những gì xảy ra, nó đã làm anh thay đổi hẳn suy nghĩ về số phận, số phận nó chả liên quan gì đến tiền bạc, công danh, những thứ đến rồi đi,<span style="mso-spacerun:yes"> </span>chỉ còn sự mất mát những người mình yêu thương, sinh, tử,ly biệt là số phận, nó mất đi là vĩnh viễn không thể lấy lại được. Với anh, bây giờ khi anh lại phải tiếp tục sống và tiếp tục hoàn thành nốt những gì là trách nhiệm của mình với những người thân yêu còn lại của chúng ta, thì có những thứ anh lại phải làm lại từ đầu, khi không có em ở bên. Khi anh thấy lý trí con người quá nhỏ nhoi để cưỡng lại số phận, anh vẫn không muốn mình để mặc nó trôi theo những gì mà lí trí mình không thể kiểm soát được, anh không muốn chấp nhận “phận” nếu quả thực nó là như thế. Biết bao giờ để anh có </span><span style="font-size:13.0pt;line-height:115%; font-family:"Times New Roman","serif"">tâm trí mình cảm thấy yên ổn</span><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family:"Times New Roman","serif"">, quyết định được việc mình muốn gì trước rất nhiều ngã rẽ cuộc đời này, khi mà rất nhiều thứ mang lại niềm vui trước đây trở thành vô nghĩa, </span><span class="messagebody"><span style="font-family:"Times New Roman","serif"; mso-ansi-language:EN" lang="EN">không còn gì để khiến tâm hồn mỗi khi nghĩ đến em là quặn thắt của anh có thể thấy thích thú hay hạnh phúc. </span></span><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family:"Times New Roman","serif"" lang="EN"><span style="mso-spacerun:yes"> </span></span><span style="font-size:12.0pt; line-height:115%;font-family:"Times New Roman","serif"">Anh vẫn tin rằng em sẽ ở bên anh những lúc khó khăn anh này, như em đã từng làm, phải không em? <span style="mso-spacerun:yes"> </span></span></p> <p class="MsoNormal"><span style="font-size:12.0pt;line-height:115%;font-family: "Times New Roman","serif""><span style="mso-tab-count:7"> </span>Thái bình, 03/2012</span></p>Tony Luuhttp://www.blogger.com/profile/12076107649683929678noreply@blogger.com2