Thursday, June 18, 2009

Muà xuân


-->(Thi thỏang cũng cần phải viết...)

Mùa xuân trên quê hương với tôi là ngày tết bận rộn và hơi thở ấm nóng của đất trời, với những cánh đào cành mai, nhưng cũng là những ngày mưa phùn dai dẳng, những hôm trời nồm kéo dài tập trung trong khoảng từ tháng 1 đến tháng 3. Còn mùa xuân hiện tại, chỉ thoáng qua khoảng 2-3 tuần, bắt đầu từ tháng cuối tháng 3, có khi là từ giữa tháng 4 đến đầu tháng 5, nhưng là khoảnh khắc vui tươi của những mầm cây xanh mơn mởn đã kịp trồi lên và trổ lá từ bao giờ sau mấy tháng dài ngủ đông, của chùm hoa nở rực rỡ trên những đường phố.

Cuối tháng 4 đầu tháng 5, có lẽ là thời tiết lạ nhất trong năm, nắng vàng rực rỡ, nhưng mà vẫn có chút gì vương vấn của cái lạnh lạnh tạo nên một cảm giác rất đặc biệt, nhưng đặc biệt nhất là nó mang hương vị thực sự của hội mùa hoa, là thời điểm hoa nở rộ nhất trong năm. Ở những nơi tôi từng sống hoặc có dịp ghé qua, đó là những thảm hoa tulip trong tulip festival ở Ottawa, vạt bồ công anh vàng rực trên những bài cỏ xanh mướt ở bờ sông St Lawrence ở Montreal, hay những chùm hoa Magnolia dọc những đường phố Boston trên đường tới lễ hội cherry blossom nổi tiếng của Washington DC, vả cả chùm hoa táo li ti khi chạy dọc những đường phố ở Vancouver, Seatle.
 Tulip festival (Ottawa)
Apple flower-Ottawa

Hoa mộc liên (Magnolia)-Boston

Bảo rằng tôi thích mùa xuân ở đâu nhất. Well, what can I say? Với nhiều người suốt đời gắn bó trên mảnh đất quê hương, người ta sẽ dễ dàng có câu trả lời. Còn với kẻ lang thang khá nhiều nơi, thật khó để so sánh. Một bên là quê hương, cho dù mùa xuân gắn liền với những đợt viêm mũi dị ứng kéo dài, những ngày nồm chảy nước, nó vẫn ăn sâu vào máu thịt mà người ta không thể quên, còn bên kia là sự trải nghiệm, là những gì từng trải qua và gắn bó một phần đời của mình. Vì thế nên người ta không thể chọn nơi nào mình thích nhất, chỉ có thể tận hưởng những gì đẹp nhất của mùa xuân những nơi mình may mắn hay vô tình đã đi qua, và cảm ơn đời đã cho ta được lang thang qua những lễ hội hoa mùa xuân.
Tulip in Montreal

Hoa bồ công anh (dandelion)

Hoa thủy tiên (daffodils)
Cherry blossom in Seattle.

3 comments:

Thu Huyền said...

Một lần em đã chuyển ngữ một đoạn tiếng Pháp sang tiếng Việt (trong phần bài học của em). Qủa thực, em không biết mình có thể chuyển tải chính xác những gì em hiểu dưới ngôn ngữ của mình hay không (bởi chưa có ai kiểm chứng lại giúp). Nhưng theo những gì em hiểu thì thật tuyệt. Và đây là đoạn văn đó.

"Voilà, le printemps est arrivé, dans ces jours à Hanoi le ciel devient sombre, un espace immense, grisâtre et blanchâtre. Et la pluie et le climat humide apporte le crachin. C'est un crachin léger et doux dans le temps de changement de saisons. Il pleut de jour en jour et, il évoque donc les émotions de mémoire inapaisable de gens. Le crachin couvre la ville, les anciennes toitures de tuiles, les petites ruelles solitaires sinueuses, les arbres séculaires, la ville est fantasmagorique.

Le retour du printemps annonce un recommencement et une renaissance de la vie. Il paraît que l''âme de gens rajeunit, les sourires redeviennent resplendissants. Dans cette ambiance particulière, C’est mieux si on s''arrête et se sens tranquillement la vitalité, le parfum, la couleur et le rythme du printemps. Les pétales de fleur du crachin sont éparpillés sur les cheveux, les épaules, le vent souffle doucement devant notre face. Dans le ciel les grues planent laissant les traces comme les nappes minces de fumée. Dans l’immensité du ciel, de la terre et sur le crachin, on confond le paysage aux humains. L'espace est condensée, le temps s'arrête.

... Hanoi dans le crachin du printemps est teint en couleur de vestiges anciens".

Bản chuyển ngữ của em.

"Vậy là mùa xuân đã đến Hà Nội trong những ngày này. Bầu trời là một khoảng không trắng xám, mênh mông vô tận. Mưa phùn và khí hậu trở nên rất ẩm ướt. Mưa rất nhẹ, êu dịu trong khoảng thời gian giao mùa. Mưa suốt ngày làm nhiều người sống nơi đây thường nhớ nhiều thứ (có thể hiểu là luôn mang trong mình một niềm hoài niệm của những gì đã qua). Mưa giăng trên các mái ngói cũ, các phố nhỏ quanh co, trên những cành cây… làm thành phố trở nên mơ màng, huyền ảo.

Mùa xuân về là dấu hiệu của sự sống bắt đầu. Tâm hồn mỗi người như trẻ lại với những nụ cười rạng rỡ. Mùa này, nếu một lần chúng ta đứng lại, im lặng để cảm nhận hương thơm, màu sắc và nhịp điệu của mùa xuân bạn sẽ thấy thật sự sống tuyệt vời. Những cánh hoa như mưa bụi rơi đầy trên tóc, trên vai và từng làn gió dịu dàng mơn trớn trên khuôn mặt bạn. Cả bầu trời như những vệt khói thuốc mỏng manh lơ lửng trôi. Giữa khoảng không bao la của trời và đất là bức tranh phong cảnh con người. Lúc ấy dường như không gian và thời gian đều dừng lại.

Mưa bụi làm Hà Nội vào mùa xuân nhuộm nguyên những màu xưa cũ… (cổ điển)."

Thổ Quan said...

Khiếp, rắc thính kinh quá! :))

janjan said...

long time o new post. Im waiting for sth new here blogger.