Thursday, May 6, 2010

7x

Anh bắt đầu viết vài dòng linh tinh này nhân dịp di tàu bay, khi mà không ngủ được, phim thì không có, và tiếp viên thì vừa không xinh (để ngắm) mà lại chả thông minh ( để đối xử tử tế với khách), nên nếu những gì anh viết có động chạm đến bạn nào thì nên đổ lỗi cho các bạn tiếp viên của VN airline không chịu cười với anh trên tuyến bay HN-SG nhé. Và lần này là nghĩ về cái sự dở dở ương ương của một số người bạn thế hệ của anh, 7x. chưa viết xong thì blog của cô bạn cùng khóa đã đề cập đến vấn đề này (http://vn.myblog.yahoo.com/quasimodo_7/article?mid=10) và lôi ngay anh vào làm ví dụ của sự “vật vã”, mặc dù anh ko biết có đúng với mình không vì vật vã gì mà cứ tăng cân vù vù.

Phàm đã sinh vào thế hệ 7x , đặc biệt là sinh vào khoảng giữa năm 74-76, là đã thuộc vào thế hệ giao thời, lớn lên trong thời bao cấp ăn bo bo mì hạt học tiếng Nga say sưa mơ được đi đến đất nước của Lenin vĩ đại, đến khi lớn thi chế độ xã hội chủ nghĩa Liên xô sụp đổ, lai phải bỏ dở tiếng Puskin để đi học tiếng Anh, rồi lại vật lộn với kinh tế thị trường từ lúc sơ khai, uống đủ các lọai từ bia cỏ Bách Khoa, bia Vạn Lực tàu đến Napoleon de Cognac, nghĩa là nếm đủ mùi hỉ nộ ái ố. Cái sự lửng lơ giao thời rõ ràng có tác động đến thế hệ 7x.

Chơi với 6x thì thấy các anh bôn sê vích quá, chỉ hơi bất mãn với đường lối chế độ của Đảng tí thì các anh 6x quát, nhưng quay ra chơi với 8x thì các anh lại chả đú theo được , các em thì lại chê các anh/chị già. thế hệ 7x, nửa muốn được phóng khóang, tự do và năng động như thế hệ 8x, thèm được free mind vô tư nhu 9x nhưng tự do quá nhiều lúc các anh lại không chịu nổi nhiệt , vì thực chất cái background của các anh vẫn lại muốn truyền thống như 6x, thế mới gọi là nan giải.

Các anh thích sống cho cái Tôi tự do, nhưng lại không thể dứt bỏ được ý nghĩ đề cao và tôn trọng tình cảm gia đình. Các anh muốn girl friends sành điệu & hot như teen 9x, nhưng lấy vợ lại vẫn muốn partner đủ công dung ngôn hạnh, chịu thương chịu khó có đức hy sinh vì chồng con như thế hệ mẹ hồi xưa, các chị thích người đàn ông của các chị galant, thành đạt, tôn trọng phụ nữ nhưng lại muốn chung thủy như phụ huynh các chị thời bao cấp.

Ấy mà ai lại nhiễm thêm tí Tây học vào thì lại càng phức tạp, các anh được nhồi sọ giáo dục đại học của nền giáo dục mà ai cũng biết thế nào đấy, ra ngòai trộn lẫn với chút ít kiến thức/văn hóa của tư bản tạo nên một mớ hổ lốn, khiến các anh cứ phải băn khoăn vật vã “ở hay về”, ở thì chả thích nghi hòan tòan được với Tây, mà về thì lại chả thích ta. Có những anh gia dinh vợ con đã định cư hẳn ở xứ đảo quốc Sư Tử hơn 10 năm, mà hằng năm vẫn cứ phải đưa vợ con về chỉ để ra bờ Hồ chụp ảnh, còn có những anh ở “bển” cũng lâu lâu, wishky uống như nước suối ở bar với gái Tây, mì tôm ăn quanh năm (theo lời anh kể), nhưng cuối cùng vẫn phải về với máng lợn thi thỏang gò lưng đạp xe exercise lên Bắc Sơn làm cốc bia hơi. Hay tuần vài lần các anh vẫn phải ngồi cafe vỉa hè Nguyễn Du, không biết khi starbuck vao Vietnam với các cháu chân dài 200x thì các anh sẽ còn vật vã đến mức nào nhưng chắc lúc đó thì chả còn thời gian mà suy nghĩ vật vã nữa.

Các anh cứ băn khoăn giữa những conflict of interests thế nên rốt cuộc là các anh chả định nghĩa được cái gì mang lại cho các anh sự thỏa mãn ( the so called happiness) , may ra chỉ đến khi các anh bị dòng đời xô đẩy vì cơm áo gạo tiền chả có thời gian để mà nghĩ ngợi linh tinh thì các anh mới hết vật vã chăng.

Ah, nhân nói hoài cổ anh muốn các bạn anh nghe lại bản nhạc rất nổi tiếng hồi xưa chuyên phát trên đài tiếng nói VN, chắc chỉ có 6x 7x nghe đài, cứ mỗi lần nghe lại nhớ về thời bao cấp nghe các thể loại kể chuyện đêm khuya, những câu chuyện cảnh giác, v.v


Nhưng mà các bạn có thấy bản nhạc này hơi giống tác phẩm Romance từ phim Ruồi Trâu (The Gadfly) của Shostakovich không?



5 comments:

Unknown said...

Mấy cái anh chàng trong bài viết của T.A bị nhiễm "phèn chua CS" quá nặng rồi lên ra nước ngoài, ở xứ sở tự do rồi mà vẫn không "rửa" được (nói lịch sự là nằm ngoài mainstream trong XH tự do G7).6x hiển nhiên là thế hệ vứt đi, 7x của T.A là thế hệ "lừa". 8x hiển nhiên khá hơn 7x những cũng bị nhiểm phèn chua CS nặng lắm.Còn 9x thì chưa nên đề cập vì còn trẻ con quá. Xứ "lừa" mà!
Ở xứ sở tự do, nó có nhiều giá trị căn bản mà bạn không thể mua bằng tiền hoặc bằng rất nhiều tiền. Thế mới biết, nhiều thằng rất nhiều tiền ở xứ "lừa" lại tìm cách bỏ xứ mà đi. Loại 7x thì cùng lắm được gọi là nhiều tiền thì chưa được xếp vào loại này (he he, bao giờ 37X1A có thằng nào "rất nhiều tiền" bỏ xứ đi thì mình lại nói chuyện tiếp nhé :- , còn mới chỉ sắm được cái ôto, mua cái nhà thì xin đừng kể làm gì)
Nếu mỗi ngày ngủ dậy, bạn cảm thây yêu cuộc sống tự do hơn, bạn cảm thấy quyết tâm bỏ xứ "lừa" hờn thì có nghĩa là bạn đã "rửa" được 1 phần "phèn chua" rồi:- .Tất nhiên là bạn sẽ không bao giờ phải "vật vã" như T.A (trường hợp này hay rơi vào các du học sinh có cuộc sống nằm "bên lề" XH văn minh).
P/S1: T.A nhầm, 2 bản nhạc hầu như không giống nhau. Còn chuyện lấy cảm hứng của bản nhạc này để viết bản khác thì không có gì lạ trên TG. Bản nhac của bác NVT còn hay được chơi trên CT "nhạc VN" 13, 13h30.
P/S2:Hôm rồi, vào website cty T.A thây giám đốc khoe thu nhập anh em TB 3 tr. khiến 2 vợ chồng tui suýt cười bể bụng.

Nôbita said...

Hê hê, anh Tony post qủa này chuẩn không cần chỉnh. Em có anh bạn-đang-nghiên-cứu-xem-có-nên-yêu hay không sn 76. Đọc cái này giờ thì em đã hiểu cái sự bực mình đối với thế hệ 7x của các anh. Lúc nào cũng trầm tư như mấy ông cụ, thích yêu gái 8x ngoan, sâu sắc, nhưng mà chở gái đi chơi thì dán mắt vào lưng mấy em 9x để trần. Nói chung là các anh vật vã quá, chả hiểu các anh muốn gì hay chính các anh cũng chẳng biết mình thực sự muốn gì. Các anh làm cho gái thấy mệt mỏi. Cái nhìn của các anh vừa tân tiến vừa thành kiến. Về điểm này các anh còn nên tham khảo gái nhiều. Gái luôn chọn 1 con đường, có sai cũng liều đi đến cùng chứ không bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước, tự hỏi dòng nào là dòng cái con bé hôm nọ nó tự tử trên dân trí ấy nhỉ như các anh..

Tony Luu said...

Nôbita: không biết bạn là ai nhưng chắc là người trên tathy.
Tôi viết bài này là nói chung cho cả đàn ông và phụ nữ, ít nhất là từ các bạn gái 7x mà tôi tiếp xúc.

Đàn ông hay đàn bà của thế hệ giao thời dều có những phức tạp, chứ không phải chỉ có đàn ông. thé hệ 7x bị giao thoa bởi các giá trị đạo đức ở mỗi thời khác nhau nên sẽ loay hoay giữa hai thái cực, ai mà ngả được hẳn sang một thái cực sẽ đỡ mệt.

Bạn chắc là phụ nữ, bảo gái chỉ chọn một con đường, có lẽ là có giai/chồng tốt, phải không? Đàn ông thì sẽ khác, ngoài gái/vợ mà mình yêu thương, đàn ông còn phải có công việc và sư nghiệp, vì trách nhiệm của đàn ông là để kiếm tiến vì trụ cột cho gia đình, nên cái sự muốn của đàn ông nó sẽ đa dạng và phức tạp hơn.
Còn cái sự thích trẻ đẹp, ở thé hệ nào và phái nào, đàn ông hay đàn bà thị cũng như nhau thôi. có chăng đàn ông họ thoải mái thể hiện ra thôi.

Unknown said...

Bất kể là trai hay gái, Càng thông minh, có học thức và càng nhiều tuổi hơn thì càng đặt ra nhiều tiêu chí để lựa chọn bạn đời hơn... cuối cùng đi vào cái vòng luẩn quẩn của sự bế tắc và quyết định...'chọn đại' một ai đó cho xong. Theo tôi, nếu thấy cả ta và đối phương cùng có khoảng 50% đáp ứng được cái tiêu chí do hai bên đặt ra đã là 100% happiness rồi. Sao mọi người cứ phải phức tạp hạnh phúc của mình để rồi thấy khổ đau và vật vã vì nó thế nhi?

Nôbita said...

Ồ không, Tony ạ, chọn 1 con đường không phải là chọn 1 giai hay chồng tốt, mà là chọn yêu và sống theo cách mình muốn.

Và em thề với Tony là cái cách ấy không phải là sự cân đo đong đếm của những "conflict of interests" mà các anh bỏ cả tuổi trẻ để suy tư đâu.

Thú vị hoặc cay đắng là, gái nhận ra điều này không phải vì tự ý thức được mình mà vì nhìn thấy nó chính ở sự đối lập với các giai.

Gái thì biết rất rõ mình cần gì, họ cần một người đàn ông cần họ cho cuộc đời của anh ta.

Nhưng các giai thì luôn không biết mình cần ai và cần gì. Giai băn khoăn cho câu hỏi đấy đủ lâu đến mức khiến gái hiểu rằng anh ta không phải là người cô ấy cần.