Monday, January 28, 2008

Gió mùa


Gió mùa đông bắc về! Hà Nội giữa mùa đông sau một đợt nóng chảy mỡ đã trở về là chính mình. Người người đã phải khoác lên mình những áo len, áo khoác mùa đông như thường thấy phải có hàng năm vào đợt này, có khác chăng là không có mũ len mà là mũ bảo hiểm. Cái lạnh bất chợt, trời đất khô trắng xóa gợi nên một vẻ man mác như gió mùa của Thạch Lam. Tiết trời khô khô, se se lạnh phủ lên mình Hà Nội một dáng vẻ xưa cũ, dễ làm xao lòng những người Hà Nội hoài cổ. Tối thứ 7 của mùa đông Hà Nội không còn những dòng người đông nghịt bên bờ hồ Hoàn Kiếm, trả lại những buổi sáng sớm nhìn ra hồ Thuyền Quang thấy vắng vẻ như Hà Nội của thời rất lâu rồi. Cái lạnh đâu có thấm gì so với lạnh của những -20 , -30 độ C nhưng vẫn làm người ta cảm thấy rùng mình? Trong ký ức của một người đi xa, thì dường như anh ta vẫn níu kéo thời gian của Hà Nội những năm về trước, khi bắt đầu ra đi, để cứ nghĩ (hay tưởng tượng) ra rằng mình trẻ mà không biết rằng thời gian đã trôi đi khá dài. Trí óc anh ta luôn cố gắng tìm về những hoài niệm cũ , mong tìm về những thời gian đã xa lắc trong khi Hà Nội đã thay đổi, và con người anh ta cũng thay đổi. Để rồi liệu anh ta có thất vọng? Liệu anh ta có chấp nhận Hà Nội hiện tại để hòa mình vào cuộc sống vốn có, hay vẫn muốn để giữ nguyên hình ảnh Hà Nội cổ xưa trong ký ức ngọt ngào? Khi người ta chưa thể tìm được nơi trú ngụ cho mình, thì quê hương với anh ta vừa thân quen vừa xa lạ.
Chỉ có gió mùa của Hà Nội là không thay đổi, vẫn lạnh buốt như thấm vào da thịt, để người cô đơn cảm thấy tê tái hơn, và người yêu nhau xích lại gần nhau hơn.

No comments: