Wednesday, March 5, 2008

Et si c'était vrai (part III)


“Em đang ở quận 8, em đang bận, sẽ tin lại cho anh sau”.
Hắn cũng chẳng biết quận 8 là ở chỗ nào, Sài gòn lúc đó với hắn thấy vô vị và trống rỗng.
Sáng hôm sau khi liên lạc được với bạn bè, Sài gòn đã thật sự sôi động và cuốn hút đến lạ kỳ, cùng với lịch đi chơi kín mít, đã làm hắn đường quên khuấy đi cô gái đã gặp.
Núi Bà Đen, chiều 24/12, hắn chợt nhận được tin nhắn từ cô gái.
”Anh đang ở đâu, có rảnh không?”
“Hôm nay anh đang ở Tây Ninh không ở Sài gòn. Anh sẽ gọi lại cho em khi về Sài gòn nhé”.
Hắn buộc phải nói dối để khỏi làm mếch lòng cô gái. Dù rất tò mò, hắn đành tiếc rẻ bỏ lỡ cuộc hẹn. Hắn đang trên đường về Sài Gòn, nhưng đã có lịch đi chơi Noel với người bạn thân mà hắn không thể lỡ hẹn.
Thời gian biểu kín mít lịch gặp với bạn cũ, làm cho hắn muốn kiếm thời gian để làm những kế hoạch ngoài dự định cũng không có.
26/12, một ngày dành riêng cho lang thang Sài gòn, hắn quyết tâm liên lạc lại với cô gái:
“Anh đang ở Sài gòn rồi, em có rảnh không?”
“ Em có việc phải ra Huế, em đang đi ra rồi, khi nào anh về Hà nội, ghé lại cho em ở Huế chơi”.
“Tiếc quá, mai anh phải đi máy bay ra Hanoi, hẹn khi khác anh sẽ vào thăm em”
Hắn thầm tiếc, vậy là không có duyên , để thỏa mãn trí tò mò của hắn. Ngày hôm sau hắn phải bay thẳng ra Hà nội dự đám cưới người bạn thân cũng không thể bỏ được, để rồi chuẩn bị hành lý rời Vietnam.
Ngồi trên taxi từ sân bay về Hà nội, hắn nhận tin nhắn từ di động của cô gái.
” Anh Hùng ơi, em về Huế rồi, lâu lắm không gặp anh, hôm nào anh ghé qua quán em chơi. Nhớ anh”.
“Em xin lỗi, em gửi nhầm tin nhắn”.
Lời cuối: ngay từ đầu hắn đã ngờ ngợ về công việc “buôn bán nhì nhằng” của cô, giá như cô không gửi nhầm tin nhắn, thì hắn vẫn còn chút hy vọng. Cho đến bây giờ, hắn vẫn tự hỏi rằng vì cớ gì cô lại muốn làm quen với hắn, khi cô thừa biết rằng, gã ở trên xe với cô không phải là khách hàng tiềm năng cho "nghề nghiệp", ít nhất là từ bên ngoài. Một gã mặc Tshirt (dù là polo Ralph Lauren), đi giày thể thao dẫu là addidas, không có vẻ ngoài cuốn hút, và tay cầm điện thoại nokia 1100 của Tàu mà không quá 300 nghìn, mà chính cô khi nhìn đã bảo ”điện thoại này rẻ lắm” nhưng an ủi hắn ” nhưng sóng khỏe, mấy người bạn em cũng hay dùng” thì có gì hấp dẫn nhỉ? Nhưng hắn cũng tin rằng, những gì cô đối xử với hắn, đều rất tự nhiên, thật lòng và không có vẻ gì lẳng lơ hay giả dối. Điều đó thôi thúc hắn muốn hẹn hò với cô để khám phá điều băn khoăn của hắn hơn là một cuộc phiêu lưu tình ái. Chắc chắn em không phải là giấc mơ, nhưng tình cảm của một cô tiếp viên, có thể nào là tình cảm thật không? Cuộc hẹn không thành với cô, vẫn để lại trong hắn một dấu hỏi, làm hắn muốn ghi lại câu chuyện này. Dù em là người thế nào, hắn vẫn luôn cảm ơn em đã mang lại cho hắn một chuyến xe thú vị dù là ngắn ngủi. Và câu chuyện của em, khiến cho blog của hắn cũng tăng thêm chút pageview.

No comments: