Monday, June 18, 2007

Mùa Sấu

Xa Hà Nội, người ta tính bằng mùa hoa bằng lăng, mùa hoa sữa, còn tôi thì bảo đã 5 mùa sấu rụng, xa nhà, chưa một lần trở về, sức chịu đựng của con người nhiều khi cũng khó mà tưởng tượng được. Đã bao lần người ta hỏi có nhớ Hà Nội không, có chứ!

Có lẽ chỉ có một thứ nhớ cồn cào mà xa Hà Nội không có, đó là sấu.Cứ mỗi lần nhắc đến sấu, lại ứa nước miếng! Vì sấu chua, vì thèm, mà thèm thật, thèm nhỏ dãi! Hình như sấu chỉ có ở Hà Nội, có nghe ở đâu đó miền bắc Hải Dương, Thái Bình cũng có trồng sấu, nhưng chắc chỉ có người Hà Nội mới sử dụng sấu như món quà đường phố tuyệt vời thế. Mùa hè, rau muống dầm sấu, chua mà thanh, cả me cả xoài xanh dầm cũng không thể có vị ngon chua dịu dịu thế được. Xa nhà, mỗi hè ở đây ăn vài bữa rau muống (đắt lè mắt), có chanh vắt vào là tốt lắm rồi. Canh thịt nạc nấu sấu, sườn sấu, chẹp chẹp, hơn đứt canh nhót thịt nạc của Vũ Bằng!

Còn sấu dầm thì khỏi nói, đường Trần Hưng Đạo đang đi trời nắng chang chang tạt vào làm cốc sấu dầm, mát lịm, chua chua ngòn ngọt, miếng sấu cắt khoanh không bị đứt, dài dài, dòn tan trong miệng chả có ở đâu có được. Ngày xưa thích mãi cái nhà ba mẹ định mua cũng chỉ vì cái nhà đấy có cây sấu to, đến mùa nó rụng xuống cá rổ sấu chín vàng rộm. Không được ở nhà đó cứ tiếc ngẩn ngơ mãi. Xa nhà, thỉnh thoảng lắm có người mang sang lọ sấu dầm đường mua từ Hàng Đường, không phải sấu chín, chỉ có sấu xanh cũng phải dè xẻn phân phối, quý lắm. Có người thích ô mai sấu, còn tôi lại không khoái. Ô mai sấu bị vị gừng át đi không còn giữ được vị ban đầu chua chua ngòn ngọt thanh thanh của sấu mữa rồi! Mùa sấu rất ngắn, lại ít, lấy đâu ra để xuất khẩu nhỉ.

Hình như Hà Nội ngày càng ít sấu đi, và ai sẽ đi thu hoạch sấu nếu không còn bọn trẻ lang thang ? Lũ thanh niên thời @ ai lại đi trèo me trèo sấu ? Có bao giờ sấu biến mất không nhỉ? Các nhà khoa học nông nghiệp làm thế nào để giữ và nhân giống sấu được nhỉ? Không được, nhân giống trang trại, khi thế thì lại nhiều quá, mà cái gì nhiều có khi lại thành tầm thường. Mong lại có ngày về nhà đúng dịp hè để được ngồi trên phố, uống cốc nước sấu dầm. Nhưng già rồi, chả lẽ lại ngồi vỉa hè như lũ học sinh? Thời gian trôi nhanh quá, và chỉ còn kỷ niệm vẫn như vừa xảy ra những ngày hôm qua. Ước gì tôi có thể về Hà Nội như thời bé thơ, để nhớ Hà Nội và những mùa sấu!

Montreal, July 21, 2005

Luu Chiu
(http://www.hanoimoi.com.vn/vn/40/53825/)

1 comment:

Thu Huyền said...

... Hà Nội mùa này sấu chín chưa anh?
Hàng me Sài Gòn đang mùa thay lá
Thoáng vị chua lòng em ngỡ là
Nhớ mùa sấu rụng phố Tràng Thi...

Em muốn bây giờ hóa cánh chim bay
Ra nhặt sấu giữa phố phường Hà Nội..
... Có sao đâu dù mùa sấu đã đi qua...